MƯA THÁNG HẠ
Cây Bàng đã gãy ngoài sân nhỏ
Bốn mùa Xuân bỏ chạy ra xa
Đàn Sâu mất chỗ trườn qua phố
Ta giấu quầng đen trộm góc nhà
Gió hù bà Vãi đường lên chợ
Đẫm giọt thăng trầm ướt áo nâu
Thiếu tán lá xanh đành biếng thở
Đường trơn lắm vũng cứ đục ngầu
Hôm nay sót lại nhành Lan héo
Cố nở trọn chiều đã vươn mang
Rồi mai rũ xuống,nào đâu hiểu
Xong phút phô trương lại lụi tàn
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ