Thứ Tư, 6 tháng 7, 2016

DÙ THIÊN ĐƯỜNG KHÔNG CÓ EM

Ai cũng có cả Thiên Đường riêng giữ
Rồi một ngày bỗng chốc hóa hư vô
Chẳng khác chi Thần Thánh lại hồ đồ
Và chân lý là thứ đem bỡn cợt

Ai cũng có một thời gian ngây ngất
Mềm con tim và hồn phách bềnh bồng
Nghĩ đến nhau là đã đủ lạc lòng
Chưa giáp mặt ngỡ Đất Trời đứt đoạn

Ai cũng có một nguồn cơn dấy loạn
Cuốn theo tình thời tiếng sét lóe ngang
Tôi mang em theo tận mọi dặm ngàn
Đầy ký ức chất chồng cùng năm tháng

Ai cũng biết yêu nhiều rồi lắm hận
Cuối cuộc tình còn thắt nút tâm tư
Mãi chờ mong dang díu một nụ cười
Tiếc chi nữa dù chỉ là danh nghĩa

Ai cũng sẽ muộn màng nghe thấm thía
Mất nhau từ trong thực đến chiêm bao
Bởi vì sao đành chẳng phải của nhau
Cơn hấp hối lắt lay dòng thơ cạn

Tôi sẽ đợi chờ ru lời hoạn nạn
Bởi một mình ngóng đợi cả đời đau
Dẫu tình đầu hay dẫu tình sau
Tôi cũng vẫn xây Thiên Đường như vậy đấy.

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ