CÓ THỂ LÀ KHÔNG
Không thể không
một lần quên kềm nén
Buông thả hồn mình bản ngã cuồng si
Không thể không
Tâm sổ sàng nhuốm bệnh
Đứng trơ nhìn người ở-người đi
Có vạn lời muốn thốt mà không thể nói
Có triệu yêu thương cứ nén để chờ
Đôi mắt ấy sao dõi gì xa vòi vọi?
Bỏ quên bên đời
ta hiện diện bơ vơ
Không cũng vậy
Dù chẳng không cũng vậy
Chiều nắng đau nhặt nhạnh lá hiên nhà
Gom góp lại dấu buồn thăm thẳm đáy
Ủ nốt mộ phần chờ giọt nhỏ mưa xa
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ