TỪ LÂU RỒI QUÊN MẤT
Khi tình dịu vợi
Rớt xuống hai vai
Môi sao mong đợi
Làm ấm hình hài
Đôi dòng nhiệt huyết
Cùng chảy về tim
Nhu hương mãi miết
Mông mênh kiếm tìm
Vòng tay tròn trịa
Thôi thúc hoang sơ
Van lơn bao lẽ
Đam mê ngóng chờ
Giống làn mật ngọt
Thấm khắp châu thân
Ôi tan như trót
Níu nhau ngàn lần
Rồi đi rồi đợi
Lính quính bôn ba
Trái tim chới với
Hồn treo mù lòa
Vì yêu là những
Sợi tỏa xích gông
Qua sông còn đứng
Quạnh hiu đò lòng
Ngày mai còn dấu
Vết tích bễ dâu
Nên hôn mê đậu
Cánh chim ngày đầu
Xuống đời bên vực
Em vận trùng khơi
Cháy bao rưng rức
Thiết tha gọi mời
Đếm lần hiện diện
Giữa vũng lầy nhau
Có bao ước nguyện?
Có bao oán sầu?
Đến giờ còn nhớ
Một thuở sân si
Trôi ngang phố chợ
Hết-chẳng còn gì
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ