Thứ Ba, 30 tháng 6, 2015

ở lại!

Người bỏ ta đi mình ta ở lại!
Nên cuộc đời bỗng chốc hóa hoang vu!

NK

Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2015

KẾT THÚC

Ta và em đều đi tìm bóng hình lý tưởng
Thật không may!
Ta chọn em còn em chẳng chấp nhận ta!
Đường trái tim đến trái tim
Đã mịt mù xa
Cơn mưa vội xóa đi ân tình cũ
Chiều tháng Sáu ngược xuôi tìm chứng cứ
Những vỡ tan phá nát hết đắp bồi
Đớn đau giờ bởi tại lòng thôi
Điều mặc cả hững hờ đâu dám nhắc…

Nói yêu nhau :bước lên đường bất trắc
Thốt hẹn thề:vay mượn những dối gian
Buông tay nhau để tìm lấy bình an
Mà nuốt lệ biết một lần tình phụ…

Đành nhịn nhục tránh giam mình cùng thú dữ
Sợ vùi thây cao ngạo xác thân tàn
Ta trả lại người lãnh địa thênh thang
Rắp tâm đợi tìm con mồi thay thế…

Buông bỏ được thói đời đâu phải dễ
Chiến thắng-Bại vong…
Nào có là gì!

NK

Thứ Ba, 23 tháng 6, 2015

BẠC HƠN VÔI

Muôn trùng sóng-Muôn trùng khơi
Muôn trùng với những chơi vơi ta còn
Ta còn cay đắng nửa hồn
Nửa mảnh tình buồn thầm lặng vác vai
Lời đau đem chẻ làm hai
Con tim tím tái trong ngoài u mê
Rời nhau vứt lại ê chề
Có thanh thản được?Đường về lối xa

NK

Thứ Tư, 17 tháng 6, 2015

CỔ XƯA TẤM ÁO CHE ĐỜI

Nghe đánh mất cả thế gian còn lại
Người về đâu cho bão tố bùng lên
Ngày và đêm đà lẫn lộn trắng đen
Chiều hí hoáy vẽ chữ tình sót nét

Con tim già đập nhịp chờ thấm mệt
Tiệc nhân gian bày giữa chốn không người
Ghế bàn neo trên vực thằm chơi vơi
Thú dằn vặt chà đau thương âm ỉ

Trời xối nước tát vào lòng đố kỵ
Chuyện sân si vò vỏ biết bao lần
Che không kham làn da thịt trắng ngần
Hờ hững bẹo cho đời vờ quay quắc

Mai con chữ gục xuống thềm đợi chết
Ta có một lần ướt sủng mộng giao hoan
Đường dẫu thêm khuya
Hồn dẫu miên man
Ừ!
Đặc quánh
Khối ỡm ờ
Chưa trút

NK

Thứ Năm, 11 tháng 6, 2015

MƯA LẶP TỪNG CƠN

Nhịp mưa gỏ đều trên mái lá
Ly café giờ đắng hơn xưa
Lòng buốt giá lối nào quày quả
Chiều rưng rưng niềm cũ bộn bừa

Em có lang thang vào trong phố?
Mưa dầm làm sủng ướt bờ vai
Nhớ hàng quán chen lưng cựa cọ?
Nhớ vòng tay ấm sưởi hồn ai?

Em có ngồi bên hiên nghịch nước?
Như lần chung lối suốt từng cơn
Ta giờ lầm lủi đường trơn trượt
Nặng nhẹ quanh đây chút tủi hờn

Em có đợi chiều qua ngang cửa?
Đợi người vừa thoáng đã reo mừng
Dắt díu nhau tìm hơi hương lửa
Như thời nông nỗi vẫn thừa Xuân

Giờ mưa bôi xóa dòng kỷ niệm
Xóa thưở ân tình lắm chứa chan
Giờ ta ruồng rẫy lời châm biếm
Để dấu buồn hiu lỡ nhịp đàn

NK

Thứ Tư, 10 tháng 6, 2015

NGỠ CHI

Mưa đời thấm lại
Một góc cành khô
Tình xưa khắc khoải
Trôi khúc mơ hồ

Từ trang thơ dại
Nhặt đoạn yêu ai
Mười năm nhớ mãi
Trong nhau đôi ngày

Và Em lời gió
Mềm rung tiếng ru
Ta kiêu thân cỏ
Mang thân làm tù

Vì đau là ngõ
Chạm lối tim nhau
Bóng vin chân đổ
Ngỡ như lần đầu

Dìu Em vai nhỏ
Đọc khẻ tình thơ
Mong cho Trăng tỏ
Xua tan Mây mờ

Thèm mang tiếng thở
Ngời nỗi đam mê
Như cho muôn thưở
Tiếng yêu dại khờ

NK

Nhãn:

Thứ Ba, 9 tháng 6, 2015

LÃNG ĐÃNG CHO TÌNH YÊU

Tâm mê đắm trong vũng vụng tình màu sám hối
Ai bên Trời
môi nhạt trám
vỡ hoàng hôn
Lại lần đau mà chẳng hiểu để nên khôn
Lời chia biệt vọng miên mang đâu đó
Ép lòng yêu giành cơn đau khốn khó
Cố đưa người về giữa nhịp con tim
Đã là em
Sau rốt lại là em
Mà xa lạ ngở ngàn cơn mê đắng
Ngày không gặp
Bầu Trời nghe quạnh vắng
Bước chân mòn lầy lội khuấy dư âm
Nếu có còn yêu!
sao vẫn cứ chọn âm thầm?
Câu trách cứ bất ngờ bùng lên xa xót
Thử cố còn yêu!
Hòa vào khi choáng ngợp!
Hương vị tình qua da thịt sát gần nhau
Em là ai?
Cớ chi nồng nhiệt lúc bắt đầu
Mà ngần ngại đi cùng ta đoạn kết?
Mình đùa nhau
Giá như ngày mai chết!
Ai bỏ ai?
Đứa nào bỏ đứa nào?
Còn chút thời gian
Nỡ để mắt xanh xao
Và môi ướt chỉ vì luôn cầu ước!
Anh sẽ dạ vâng chỉ khi mình nắm được
Trọn bờ vai-vòng ngực vóc thiên thần
Đừng dỗi hờn anh về câu chuyện trao thân
Trao rồi hết sao không cầm bản án!

NK

Nhãn:

TÔI ƠI ĐỪNG BI PHẨN

Tải giùm ta cõi hồn trần nặng trĩu
Chở nhau buồn thả giữa cuộc ái ân
Nghe xôn xao rờn rợn khắp châu thân
Ngồi đếm tuổi biết vừa qua bản ngã

Tròn nhàm chán với xông xênh xa mã
Đủ bâng quơ cùng danh vọng công hầu
Khát được lần thực sự tiếng có nhau
Cho rã rượi chiều thâm tâm nương náu

Đâu trong ta-cố chan hòa lệ máu?
Đọc kinh cầu dù vốn phận ngoại lai
Ngó chim trời thăm thẳm một đường bay
Gục quỵ xuống không còn chi bám víu

Sổ lồng chưa-vệt đàn hằn chi điểu!
Khối bi thương hòa đắng ngậm chưa tan
Người là đau!Là bi hận trăm đàng
Đang ve vuốt phỉnh phờ con tim lạnh

Xin nhẫn tâm xé luôn thành trăm mảnh
Rãi khắp cùng thiên hạ để ta vui
Không ấm êm khi tìm giấc ngủ vùi
Tự dối gạt được hòa cùng gió bụi

Tình mấy bữa tưởng đâu rằng ngắn ngủi
Sao bao la đủ trói vạn mối hồn
Người cô đơn-Ta cũng vội cô đơn!
Để tìm biết cuộc xuân xanh dâu bễ

Đời vẫn thế-lòng ai đang vẫn thế!
Nhập thế rồi,lưu luyến để chưa cam
Môi này đây!Rồi mắt cũng tham lam!
Say đuổi bắt ươm ngục tù vây kín

Mai ai rõ với bốn bê câm nín
Hỏi nhau rằng đã thắm vội hay chưa?
Trách chi Trời cũng vội nắng-vội mưa
Thả nghèn nghẹn cho ta lần say khướt

Mùa vui lại-có đượm nồng hơn trước?
Ta hỏi người hay hỏi lại mình ta?
Rời nhau chưa-tình đặc sánh mù lòa
Mà tâm sự lại đưa vào khâm liệm!

NK

Nhãn:

HÌNH NHƯ KHÔNG CHUNG LỐI

Ta dại khờ sao em giận ta
Lời vui tắt trái tim mình nghẹn nhịp
Sao nói lòng sẽ mang cả kiếp
Mà nay không hiểu lấy một lần?

Phút nào vừa ngoan ngoãn trao thân
Chẳng đủ giữ tự tôn và kiêu hãnh?
Không thấy nhớ?
Không buồn?
Không thấy lạnh?
Khi dõi theo mạch luyến ái tan dần?

Ta nhớ người quằn quại khắp châu thân
Như chiếc roi vô tình quật mãi
Điên!
Đau!
Bấn loạn chiều nếm lại
Dư vị đau thương phảng phất chập chùng
Quỵ gối thương mình
Trắc trở bao dung
Hoài dâu bễ cho con tim rướm máu
Em ở đâu cho hồn ta nương náu?
Hết một ngày biết sống sót một ngày
Yêu là đau
Là rối rắm dại ngây
Sao không thấu trái tim từng bạc hạnh?
Hãy chẻ ra xem từng phần từng mảnh
Để tin rằng đau đớn ấy là yêu

NK

Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2015

NHỚ…THÔI

Cái đêm môi ngực reo mừng
Dưới trên điên đảo bừng bừng sóng xô
Trước sau lẫn lộn hàm hồ
Hợp tan ngây ngất điên rồ chảy tan
Này thì cũng biết dọc ngang
Cũng hay vực đỉnh chứa chan vuông tròn
Ngắn dài đủ đựng càn khôn
Ba canh nhốt kín đôi hồn phiêu linh
Lõa lồ xinh nét yêu tinh
Đam mê khôn xiết chữ tình hóa thân
Rơi trong phong vũ là gần
Tạnh cơn mưa móc bần thần là xa….
Lâu rồi còn ngỡ hôm qua
Hôm nay quạnh vắng thiết tha kiếm tìm
Ai ngờ gai nhọn chích tim
Muốn lên non lạc-phải chìm nhục thân

NK

LO QUÁ!

Thiên hạ điên hết rồi
Nên không thấy quả đất hình vuông và mặt trời bầu dục!
Không biết tình yêu là hạt mầm uất ức
Con tim an vui khi đập le lói một mình
Thiên hạ điên hết rồi
Từ chối nẻo vô minh
Không đứng về phía ta lúc cuồng giông bão tố
Em đừng nghe!
Khúc ru tình từ hôm ta thố lộ
Em đứng về phía thiên hạ rồi nên cứ bỏ mặc ta
Ngày mưa dài nhặt những bợn phù sa
Chiều tắt nắng bám đuổi chi chùm mây biếc
Đêm cứ thắp ngọn nến lòng câm điếc
Trong hoang vu rưng rức tiếng kinh buồn…

Chập chùng rồi nay lại chập chùng hơn
Đời điên loạn chỉ mình ta tỉnh táo
Thế giới nhỏ nhoi
Kiếm tìm sục sạo
Không gặp được người bớt chút hồ đồ
Em đừng thèm
Khẳng khái phí công lo
Cứu vớt ta như một người vô đạo
Chính ta muốn kéo em,dù xương dù máu
Về phía mặt trời
Đang sắp sửa trôi
Thiên hạ điên hết rồi
Tỉnh táo chỉ mình tôi
Làm sao sống-Làm sao tin?
Ngày sắp tới!

NK

Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2015

NHỌC NHẰN TÀN TẠ

CHIA TAY

Uống với nhau ly café cuối cùng thật đắng
Rồi mai này mình vĩnh viễn chia xa
Những dỗi hờn-yêu thương-ghen hận
Chuyện phù du mỏng mảnh-cũng chỉ là

Ừ không gọi,không nhắn nhe gì cả
Cứ lỡ lầm và trôi tuột đời nhau
Không có lẽ thấy hồn mang bỗng lạ
Cuối cùng nghe thôi thúc gọi ban đầu

NK

Thứ Năm, 4 tháng 6, 2015

HÓA RA LÀ THẾ

Biết rồi!
Em đài trang cao quý
Lạc nhân gian vớ phải củi khô
Túng thế nên đành chịu hàm hồ
Gá tạm bợ,tùng quyền khi cơ nhỡ
Biết rồi!
Tất cả những muộn phiền trắc trở
Là do ta không đủ sức đắp bồi
Cuộc cờ này tạo hóa khéo đùa chơi
Cơn thúc bách chưa bao giờ ngơi nghỉ
Thơ chất đống chưa đủ mùi thi vị
Vòng tay ôm thấp thỏm mức đong đầy
Lời trần tình luôn chất chứa thẳng ngay
Không có cánh,không pha dòng mật ngọt…
Khi thủ thỉ vẫn ngầm cay như ớt
Lúc giao hòa còn đắng giọt chiêm bao
Không đủ can trường đảm nhận tiếng “vì nhau”
Và tình ái hóa thành bao xiềng xích…
Biết rồi!
Trả giá cho nửa đời tịch mịch
Là đêm nằm ác mộng phủ quanh mơ
Dù kế bên là người ngọc thơm tho
Vẫn còn đó,một nửa đời trần tục
Biết rồi!
Khi khốn khó phải trườn lên cái nhục
Cái nhục từ người và cái nhục từ em
Ta van xin đuối sức lạc tiếng mình
Khi quỷ dữ trong em thành bạo chúa…
Đời ngập ngụa,linh hồn mình ngập ngụa
Tình bỗng thành một thứ để đổi trao
Giá cả nhiêu khê
Tính toán ồn ào
Dập tắt lịm thi thơ ngày gặp lại
Ta biết!
Mộng mơ là sợi dây oan trái
Cột đời ta vào những thứ tầm thường
Tình duyên là nghiệp chướng chẳng hơn
Gánh gồng hết nhu cầu trong kiếp sống
Bãi hoãi tay chân mệt nhoài chèo chống
Mong qua nhanh sáng-chiều-tối một ngày
Ta biết!
Em đài trang rất khó để đổi thay
Tình yêu cũng vậy,kiêm thi thơ và vật chất
Ta biết!
Khi đồng khô chim trời bay đi mất
Nhưng không biết rằng
Chim bay rồi còn oán trách người nuôi

NK

CẠN

Đã nghe chạm đến tròn vuông
Đã quen chợt nhớ chợt thương một người
Nặng rồi tâm sự trùng khơi
Ngày mai lang bạc đầy vơi một mình

LV

Thứ Ba, 2 tháng 6, 2015

TÌM TA

Tìm em từ dạo còn chảy mũi
Ngôn ngữ ba sinh vốn tò te
Tìm em đi lả, mòn sông núi
Lạc khắp nhân gian chẳng chịu về

Tìm em từ lúc còn cặp sách
Màu mực tím chiều tưởng tương tư
Tìm em trang giấy còn trắng sạch
Nay đã vàng mun ố ngôn từ

Tìm em vừa biết hương con gái
Cao thấp vun lòng ước chạm mau
Tìm em mong khép vòng tay lại
Giữ những mon men vị môi đầu

Tìm em ngày nắng đường oi ả
Ngọn cỏ mát hồn ai chở che
Sao Trăng đêm xuống mà thẹn quá
Ai ghé lòng ai suốt giấc Hè

Tìm em đêm cũng mùi Nhật Nguyệt
Lên tận non Bồng quên lối lui
Tìm trong muôn thưở lời tưởng tiếc
Gần gủi năm canh vẫn ngậm ngùi

Giờ tìm những bước đời vô vọng
Ân ái mù khơi sủng ướt tim
Ngồi đếm qua tay hương lửa đọng
Em đâu còn nhớ dạo đá mềm

NK

TỬ VI


“Nếu cưới sẽ sinh ly,tử biệt….”
Không cưới giờ vẫn lại sinh ly
Đời đã nhận vì đâu thương tiếc
Đến cùng nhau sợ xót xa gì!?

Tim còn mảnh chỉ hồng sắp vỡ
Ngực còn rung khi chạm bờ môi
Tìm để trả dương trần món nợ
Từ bao năm trót đã vay người

Trả chẳng hết ngại gì sống chết
Sống là còn chết cũng là xong
Dọn cả thứ để dành bằng hết
Phả cho nhau hơi thở cuối cùng

Nằm dưới mộ hỏi người đã nợ
Mấy ngày vui còn đọng lại gì?
Chôn nhau những muộn phiền cách trở
Tàn hơi thèm lệ nhuốm bờ mi

NK

ƯỚC CHƠI!

Giá như có thể chết lâm sàng
Để được chính tai nghe
Từ đáy lòng của người mình yêu quý
Để được xóa tan
Những muộn phiền vẫn len vào mộng mị
Ta có thể hy sinh đánh cược một lần
Khi nẻo đường không còn chốn dung thân
Và tình yêu chân thành là nơi bám víu
Cối cùng
Cần gì ai tin
Cần gì ai hiểu
Những nỗi đau đang chất chứa trong lòng
Đi mãi cùng Trời niềm tin cũng bằng không
Cho tuyệt vọng và ăn năn đổ đốn
Ngày thăm thẳm mấy sân si bề bộn
Đêm loay hoay tình nhân phút bẽ bàng
Nếu có thể được chết lâm sàng
Sau khi lao đầu vào ô tô trên xa lộ
Giữ nguyên vẹn thân ,đừng cho tan vỡ
Miễn còn tịnh yên nghe thấy đủ hơi người
Cảm giác được giọt lệ đang rơi
Cũng mãn nguyện một lần cho đánh đổi
Cầu cho lời
Giờ tử biệt
Không phải là gian dối!

NK

Thứ Hai, 1 tháng 6, 2015

NỖI NIỀM


Có những nỗi buồn không sao thoát khỏi
Đó là tình yêu vỗ cánh bay xa
Có những chuyện lòng chưa bao giờ nói
Về lúc trong nhau nơm nớp mù lòa

Có những mùa Hè từ nay gửi lại
Vì kẻ ra đi quên mất đường về
Có những lời đau còn lưu nhau mãi
Giây phút hợp tan tràn ngập u mê

Có những chuyện tình ta về ấp ủ
Nghìn năm đơn côi đem trãi đầu sông
Bởi người vươn xa còn ta đường cũ
Thôi chẳng nhìn nhau là đã lạc lòng

Có những giọt buồn từ nay không chảy
Trầm mặc cạn khô để ai an vui
Thử đếm bàn tay ngắn dài còn mấy
Đêm đêm năm canh một thân ngậm ngùi

NK