Thứ Ba, 9 tháng 6, 2015

HÌNH NHƯ KHÔNG CHUNG LỐI

Ta dại khờ sao em giận ta
Lời vui tắt trái tim mình nghẹn nhịp
Sao nói lòng sẽ mang cả kiếp
Mà nay không hiểu lấy một lần?

Phút nào vừa ngoan ngoãn trao thân
Chẳng đủ giữ tự tôn và kiêu hãnh?
Không thấy nhớ?
Không buồn?
Không thấy lạnh?
Khi dõi theo mạch luyến ái tan dần?

Ta nhớ người quằn quại khắp châu thân
Như chiếc roi vô tình quật mãi
Điên!
Đau!
Bấn loạn chiều nếm lại
Dư vị đau thương phảng phất chập chùng
Quỵ gối thương mình
Trắc trở bao dung
Hoài dâu bễ cho con tim rướm máu
Em ở đâu cho hồn ta nương náu?
Hết một ngày biết sống sót một ngày
Yêu là đau
Là rối rắm dại ngây
Sao không thấu trái tim từng bạc hạnh?
Hãy chẻ ra xem từng phần từng mảnh
Để tin rằng đau đớn ấy là yêu

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ