Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2015

LO QUÁ!

Thiên hạ điên hết rồi
Nên không thấy quả đất hình vuông và mặt trời bầu dục!
Không biết tình yêu là hạt mầm uất ức
Con tim an vui khi đập le lói một mình
Thiên hạ điên hết rồi
Từ chối nẻo vô minh
Không đứng về phía ta lúc cuồng giông bão tố
Em đừng nghe!
Khúc ru tình từ hôm ta thố lộ
Em đứng về phía thiên hạ rồi nên cứ bỏ mặc ta
Ngày mưa dài nhặt những bợn phù sa
Chiều tắt nắng bám đuổi chi chùm mây biếc
Đêm cứ thắp ngọn nến lòng câm điếc
Trong hoang vu rưng rức tiếng kinh buồn…

Chập chùng rồi nay lại chập chùng hơn
Đời điên loạn chỉ mình ta tỉnh táo
Thế giới nhỏ nhoi
Kiếm tìm sục sạo
Không gặp được người bớt chút hồ đồ
Em đừng thèm
Khẳng khái phí công lo
Cứu vớt ta như một người vô đạo
Chính ta muốn kéo em,dù xương dù máu
Về phía mặt trời
Đang sắp sửa trôi
Thiên hạ điên hết rồi
Tỉnh táo chỉ mình tôi
Làm sao sống-Làm sao tin?
Ngày sắp tới!

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ