Thứ Sáu, 29 tháng 5, 2015

DÙ ĐẾN DÙ ĐI


Hãy nói bằng bờ môi
Và hãy nghe bằng cảm xúc
Của nhịp rung ở phía sau lồng ngực
Ngôn ngữ của ái tình thường thiếu vắng âm thanh
Tiếng rộn ràng khi em gắn vào anh
Người hóa đá
ồ không-là tê cứng!
Chân đàn ông lúc yêu thành chập chững
Bước thấp bước cao
Bước nào dẫm tình sầu?
Tháo cũi sổ lồng vụng dại cả trong nhau
Sợ đánh mất đường quen mà lối lạ
Cơn mê đau giật giọng cười rôm rả
Cuộc bão bùng cướp hơi thở tròn vuông
Phong vân tan hương khói nhiễm vô thường
Ngầy ngật đợi dư âm qua chìm nỗi
Phải chăng là tình?
Phải chăng là tội?
Phải chăng là…
Đang dò dẫm nông sâu?
Vịn tay ngồi đang biết vẫn còn nhau
Đo cho phỉ tiếng canh chờ lãng đãng
Phiên chợ sớm mới hay trời vừa rạng
Mấy lần nghe …
gian díu quả bất ngờ
Môi nào thơm phà hơi lại cơn mơ
Ta muốn nói
Muốn nghe
thêm lần nữa!

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ