Ngày của ưu tư
Từ những nỗi niềm hoen ố cũ
Ta ngồi ngớ ngẫn đếm chiêm bao
Vẫn Trăng rọi xuống vàng mấy nụ
Hoa của ngày xưa nở độ nào
Từ những âm thầm mưa một dạo
Tứ bề giăng phủ giọt trầm luân
Gói cho kín kẻ đời cơm áo
Hở ướt tình riêng trọn vạn lần
Từ những bộn bề nghiêng cánh gió
Chìm sâu tiếng thở nhịp yêu người
Hỏi tận đáy buồn thêm vò võ
Bao giờ cho lại giấc nguyên tươi!
NK
1 Nhận xét:
Hay !!!
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ