Thứ Ba, 12 tháng 5, 2015

XIN ĐỪNG

Có lẽ…
Vô tình nhìn về hướng ngược
Để thấy lòng đau vò võ bao lần
Có thể…
Bao dung nào cũng sẽ cạn dần
Theo những dỗi hờn còn trong góc khuất
Dù yêu thương
Đã vạn phần là thật
Ấm êm vẫn nằm trên sợi chỉ mong manh
Khi giọt mưa chiều còn muốn long lanh
Thay vì đến bờ môi tràn cơn khát…
Ai đã vì ai làm dòng nước mát!?
Vừa ngó lơ đã sụp đổ thiên đường
Nếu dùng dằng càng chết lịm phấn hương
Vốn dành tặng
Chỉ cho người…
Có lẽ…
Lẫn lộn cam go-nhuốm màu thái thế
Không biết là mình lạc mất đường tên
Có thể…
Đôi khi lòng nguội lạnh nhớ quên
Những mới cũ nhọc nhằn phù phiếm
Muốn chất chứa đến lúc nên mầu nhiệm?
Muốn chắn che thành mật ngọt riêng lòng?
Có lẽ…
Đời vốn tơ vò
Không thể thong dong
Với ái ố ngập tràn tim óc
Đêm trở mình chợt thấy mình khô khốc
Mãi ngây ngô
Tim lăn lóc vũng lầy

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ