Thứ Ba, 5 tháng 5, 2015

CAM PHẬN

Đánh thức
Vài giấc mơ của ngày xưa
Em và ta
Có một thời bay bỗng
Phố xá lung linh-thời gian cô đọng
Mỗi một mặt người là một nét duyên
Dù có những xốn xang-có những lụy phiền
Cơn gió nhẹ lại thổi vào quá khứ…
Giờ ta lại lục tung tìm những thứ
Để biết rằng ký ức vốn bao dung
Mỗi một giây là một khắc đáng mừng
Không quay lại –chắc rằng không quay lại!
Ta đánh thức
Góc đời nhiều ngây dại
Ngỡ ngàng quên đau mới vốn là tình
Hạnh phúc là quyền được van xin
Được oán trách từ hư vời nông nỗi…
Cho ta xin
Một mình mình hối tội
Và xin em
Cứ bình thản lên đường
Mong có lần nghĩ đến chữ yêu thương
Để chôn kín giận hờn từng hiện diện
Mai này đây
Con tim ngừng binh biến
Ngang qua đời còn nhớ đến cố nhân
Ta sẽ về
Thui thủi tự lo thân
Ói mật đắng xoa vào nghìn thương tật
Tìm lần vui chà nguyên nhân muốn khóc
Cầu nguyện cho người
Chôn lấp cho ta

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ