ĐƯA TIỂN
Ai đùa chi ác?
Một vạt thơm tho
Từng hẹn đem cho
Mà giờ chẳng thấy
Tình đong đã mấy
Nhiều ít chưa tường
Bỗng hóa khói sương
Theo đời hư ảo
Tháng ngày đôn đáo
Nặng nhọc vác mang
Đổ đốn hoang đàng
Đem chia lần gặp
Vội vàng chóng gấp
Cuộc hẹn ba sinh
Phủ phục theo tình
Tình chan mật đắng
Trả người trong trắng
Lời ngọc ban sơ
Gom hết mong chờ
Riêng ta làm vốn
Quay về khó khốn
Để lại mồ côi
Lệ khóc chia phôi
Cam lòng giữ hết
Một lần gắn kết
Thôi hãy đừng buồn
Mai ngày mưa tuôn
Em về xứ lạ
Tình nào xin trả
Em sẽ nhẹ lòng
Như những chờ mong
Chưa từng hiện diện
Như thuyền về biển
Nhắm hướng tương lai
Xây đắp chuổi ngày
Lòng an tâm tịnh
Mai này súng sính
Mặc lại áo hoa
Cũng xem như là
Kiếp duyên phần số
Chuyến xe thổ mộ
Ta đã cam lòng
Dù muốn dù không
Vẫn là chúc phúc
Dẫu cho lồng ngực
Ngâm ngấm nhói đau
Khi người trông theo
Người sang xứ lạ
Mai này tất tả
Đừng hận đừng thương
Những đoạn vô thường
Ta người chung lối
Ngàn lần tạ lỗi
Xin cứ yên lòng
Đừng bận còn không
Chút tình chưa phỉ
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ