LẦM LỠ
Ngậm u mê rồi cổ mình rát buốt
Còn một trời tâm khảm nuốt sao trôi!
Từ ngữ kia trơn tuột ở đầu môi
Thả vất vưởng cho bốn bề ô trọc
Mai có mất đừng sững sờ bật khóc
Chỉ là lần nhoi nhói dưới bàn chân
Không cần đâu- Vuông đất lấp mộ phần!
Cũng gian dối như thói thường vốn có
Tưởng ghé vai chia tháng ngày khốn khó
Nào ai hay là toan tính thiệt hơn
Sống chua ngoa thêm dẫm mãi nẻo buồn
Chưa vừa đủ há cam đồng cộng xẻ
Ta đã quen những lối mòn dâu bễ
Van xin gì nông nỗi mộng tôi đòi
Tiếc phút tàn không có lấy gương soi
Để nhận diện cái gọi là vì,với....
Yêu- Chưa đủ!Khi phân chia dịu vợi
Mối sang hèn,lòng cao ngạo so bì
Cứ mặc tình đeo đuổi,kiếm tìm đi!
Rồi sẽ gặp cho thỏa lòng đòi hỏi
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ