TÂM BỊNH
Khi đã sắp trở thành phế vật
Một cơn đau cũng nhục nhã không ngờ
Ai sẽ biết con tim mình bỏng rát?
Khi đớn hèn đánh sập mọi giấc mơ
Khi bàn tay chẳng chịu dắt bàn tay
Con nước nhỏ bỗng trở thành sóng dữ
Đời chia cắt từng tấc lòng mới cũ
Tất cả tin yêu không đủ vỡ một ngày
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ