ĐÃ ĐỦ ĐẦY
Thôi em đừng nói!
Những lời buồn làm xa xót tim nhau!
Thôi em đừng khóc!
Có gì đau hơn những giọt lệ sầu?
Một đời dài
Đi chưa hết nỗi nông sâu
Mà lạc lỏng bao chiều thương ngày nhớ
Thôi em đừng tới!
Cung đàn vui thấp thỏm nốt ngân trầm
Mùa cũng thay lòng cho Trời Đất thấy không?
Dây hoan hỉ đâu phải là bất tận!
Thôi!
Em đừng giận!
Nỏn nà giao và hối tiếc bâng quơ
Vị của hơi run bên khắc khoải mong chờ
Ngượng nghịu nhập vai lần thay áo mới
Mộng chiếm hữu bàng hoàng nghe dịu vợi
Muốn đến gần càng thấy mỗi lúc xa
Thôi!
Em đừng
nhắc chuyện hôm qua!
Mối tưởng tiếc chắc gì còn nguyên vẹn!
Tự gở bớt đi hẹn thề ước nguyện
Đứng lại nhìn nhau
Chấp nhận thế
Cũng lạnh lòng!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ