Thứ Tư, 27 tháng 5, 2015

CHO ĐÁNG MỘT NGÀY

Ta có thể tựa vào em khi em tựa vào hoa
Chỉ lúc đó trái tim không tỵ nạnh
Không đố kỵ và so đo toan tính
Để cho tình phơi phới ngự tầng cao
Nếu như mình chưa thể thuộc về nhau
Vẫn còn những ấm êm hoài sót lại
Khi ấy em cười
Ngời hơn vụng dại
Lúc trao nhau mật ngọt vị ái tình
Có dối gian nào che lấp bời van xin?
Có ấp yêu nào được xây trên vụ lợi?....

Ly café triền cao cao chấp chới
Nụ hôn bất ngờ để hoa cỏ ghen tuông
Lao xuống vực nhanh qua khúc khuỷa con đường
Hành trang chộn rộn
Hình hài lơ lững…

Em vừa xong một trang đời mới dựng
Tôi cũ mèm thương tích những lần yêu
Sáng trưa bâng khuâng,mệt lã góc chiều
Đích còn hư ảo
Đời còn chập chững

Ừ hoa
Ừ lá
Ừ Trăng
Ừ Bướm
Ừ trăm năm chỉ là cõi vô tình
Xin treo lên dòng tâm sự riêng mình
Ai là lưới
Ai là chim còn chưa biết!


NK

3 Nhận xét:

Tại lúc 20:27 27 tháng 5, 2015 , Blogger Thụy nói...

Hay thiệt. Sư phụ, dạy em làm thơ nghen ? keke

 
Tại lúc 23:18 27 tháng 5, 2015 , Blogger MÊNH MÔNG TRẦN THẾ nói...

Quá đáng nha!Ghẹo nhiều coi chừng đấy!

 
Tại lúc 09:22 6 tháng 6, 2015 , Blogger Unknown nói...

Anh .

 

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ