Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016

TỪ NHỮNG NGÀY XƯA ẤY

Thôi đã quên rồi luyến thương ơi
Ngàn Thu không đến được bên người
Từ nay cam chịu hồn cô quạnh
Lòng đắng bao nhiêu vẫn phải cười

Thôi đã thua rồi nhụy hương rơi
Gần nhau chỉ để chuốc ngậm ngùi
Thà xa còn nhớ thầm trong dạ
Hơn đến bên nhau lại xa rời

Thôi đã tan rồi mảnh gương soi
Tình chung nhiều lắm cũng hư vời
Trăm năm hẹn lại đời sau vậy
Một giấc ba sinh cố ngủ vùi

NK

Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2016

CHỦ NHẬT


Có những ngày người bỗng dưng thưa thớt
Chung quanh ta thiên hạ chợt đìu hiu
Tiếng reo vui vắng ngắt hệt chợ chiều
Lòng ế ẩm bán mua đều thểu nảo
Hồn thiu mốc chỉ chực chờ mếu máo
Giá có ai mời mọc được vài ly?
Mộng giang hồ chôn kín bật hoài nghi
Xa mã nép cuối đường ve vẫy gọi
Như thể vung chân:dừng khát đói
Khép mình thì thương tật bùng lên
Vạn nẻo đường chứa chấp triệu nhớ quên
Bụi khắp chốn làm căng phồng hơi thở
Có những ngày
tiếng thơ im bặt nhớ
Nghểnh ngảng ưu tư tâm sự bần thần
Mong tri âm cho giấc cuối muộn màng
Chỉ cần khua nhẹ ngây ngô Trăng sắp lặn
Mai khép mắt
Xiêm y quàng sắc trắng
gội sạch bao điều trắc trở gian truân
Ai nhủ tình ai
Đã thắm một lần
Chủ Nhật này
Xa quá chưa gần

NK

Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2016

40 NĂM KÝ ỨC


Bốn mươi năm nhỉ?Thương rồi giận!
Gặp gỡ chia ly biết bao mùa
Có lúc ngậm mồm chôn trái đắng!
Có khi ngơ ngác lội đường mưa!

Thương quá sân trường tà áo trắng
Thương chiều cặp sách cắp khư khư
Chẳng ai mang hộ tình hong nắng
Thương giấc chiêm bao cũng lựa người

Thương tóc ngang vai hờ hững phủ
Thương vầng trán nhỏ nhíu bờ mi
Thương nụ cười nghiêng như câu chú
Cả mùa nghịch ngợm lẫn mùa thi

Rồi giận ông Trời ngày tan lớp
Biết đâu mai một lối đi về
Giận con đường ngắn từng khua guốc
Bước chậm cho người theo u mê

Giận cả người dưng vờ chưa hiểu
(chỉ có mình em không hiểu thôi)
Trang thơ gấp lại đời kéo níu
Xa ngút ngàn xa dịp thốt lời……

Thương giận bây giờ đã hư hao
Bốn mươi năm nào mấy tơ hào
Đếm đi đếm lại tình cất giữ
Bỗng thấy ươm mầm sau bễ dâu

NK

Thứ Năm, 18 tháng 2, 2016

NỐI NHỮNG VÒNG BỊN RỊN



Đã tự hứa đừng thèm đùa với lửa
Vì tình yêu vốn dễ cháy như rơm
Mà ngắc ngoải bao ngày sau cánh cửa
Bởi thiếu chăng?Giọt ấm tưới linh hồn?

Người bắt gặp-Ta lờ như chẳng nhớ!
Trong xót xa cầu lụy chóng mau quên!
Em thần thánh sớm đưa lời buông bỏ
Để muộn màng đau lần chuốc ưu phiền

Suối cạn nguồn từ khi người quay mặt
Nước đục ao tù chưa đủ rõ gương soi
Hình hài ấy thản nhiên từng đánh mất
Đâu hiểu bâng quơ còn vết lỡ bên đời

NK

Thứ Tư, 17 tháng 2, 2016

ANH-NGÀY NÀY-NĂM ẤY



Da Ngựa bọc thây-Hồn tử sĩ!
Máu đào thắm Đất-Thịt hòa sông!
Ra đi khẳng khái chưa từng nghĩ
Tan với Quê Hương giữa Trời hồng

Cái chết bỗng nhiên thành bất tử
Tuổi tên chung lại tiếng anh hùng
Đời sau hãy nhớ:Còn giặc dữ
Còn dậy Bình Thang sóng đùng đùng!

Ngàn Thu sông núi hoài ghi nhớ
Máu xương tô điểm nước non nhà
Chung giống Lạc Hồng từng ngọn cỏ
Tạo nên gấm vóc của Sơn Hà

NK

Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2016

LÀM TÌNH NHÂN CÙNG TA NGHE EM!

Mất thêm một đốt tuổi đời
Ước dăm ba bữa cùng người ngao du
Làm Tình Nhân - Kệ thiên thu!
Hư hao là thứ đắp bù cho nhau
Ta đau
Em có còn đau?
Vắng tanh những khắc canh thâu một mình
Trúc Đào ngày nọ tươi xinh
Chờ Thu điểm lá giọt tình cũng vơi
Tiếc chi nụ nhoẻn thay lời?
Ngại chi duyên muộn màng rơi bên lòng?
Chỉ cần nói Có hay Không!
Thế gian xoay chuyển
Trông mong ngát đầy
Ấm khi tay có bàn tay
Môi trong môi ngọt-Ngỡ ngày là đêm
Mơ hồ rạo rực đong thêm
Biển xanh cạn nước,đá mềm hỉ hoan
Mỗi ngày con Én chao ngang
Bướm say mật ngọt
Người tan theo người
Chào Xuân bằng mắt ửng cười
Đẩy con thuyền nhỏ
một đời sào ngoan
Còn gì em phải lo toan?
Đến đây!Vội nhá!
Ta đoàn viên thôi!

NK

CÓ PHẢI XUÂN KHÔNG?

Ở giữa lòng Xuân cố gọi Xuân
Gieo neo cách trở biết bao lần
Mai vàng chưa thắm khi hồn lạnh
Trúc biếc xạm màu lúc thân đơn
Dẫu bao canh cãi phần chưa tới
Mặc vẫy vùng chi số chẳng tròn
Gọi Xuân chi nữa thêm khàn giọng
Cứ để Xuân rơi kệ nỗi buồn

NK

Thứ Năm, 11 tháng 2, 2016

TÀN XUÂN

Đi!
Mong gặp lại con đường cũ ấy
Dấu thân quen từng ngất ngây lòng
Đi!
Chiều tắt nắng ngỡ tay tình đang vẫy
Ta hồn nhiên
Lao vào những hư không
Đi!
Hôm qua còn ờ ỡm lời mật ngọt
Mà nay nào ai biết mấy chia xa
Cám ơn đời vẫn chờ thêm trót
Một nụ Quỳnh thơm với Trăng ngà

Rồi về
cuối nẻo tàn tương hợp
hỏi nhánh vô ưu mọc bên đường
Ô hay!
Quanh quẩn muôn tầng lớp
Trói một chữ tình vương vấn vương
Rồi về
tự nhắc bao mùa đợi
Em biết còn ta góc khuất này
Đến khi nào chán tìm Xuân mới
Có một vòng tay ta ở đây!

NK

Thứ Ba, 9 tháng 2, 2016

QUA XUÂN

Mai tàn trước gió
Xuân đà hư hao
Bay bay cánh nhỏ
Bên Trời xanh xao
Rưng rưng từ độ
Mạch Xuân nghẹn ngào
Ta về thiên cổ
Gửi buồn cho nhau
NK

Thứ Hai, 8 tháng 2, 2016

...


Hết mùng Một xem chừng như hết Tết
Chưa đi đâu,chưa ai đến,…hay gì
Sáng thức giấc,kết luận rằng chưa chết!
Cộng một tuổi vào
ngắn bớt quảng đường đi!

Mua sắm Tết,không nhiều chẳng ít
Bày biện ra-rốt lại dọn vào
Tựa cuộc sống
Có hồi vang ríu rít
Rồi vẫn âm thầm có khác gì đâu!

Thôi chào Tết,mai sắp lòng thanh tịnh
Mấy phút vui trôi tuột đã đi rồi
Thế mà tưởng
Có đôi ngày súng sính
Đâu hay đời luôn cay nghiệt cùng tôi

NK

ĐẦU XUÂN

Bên song cửa nhìn nắng vàng đổ xuống
Chiều đã rơi u tịch đọng hai bờ
Con mắt nhỏ chớp hoàng hôn độ lượng
Tha nhân chờ hương rượu đọng vào thơ

Vài chén đắng nhưng thiếu người đối ẩm
Mấy giọt cay đang lẻ bạn chia sầu
Mang cay đắng chuốc cho hồn mình ấm
Nào hay say-biết buồn lại càng sâu

Ta cạn chung-hỏi đời ai tri kỹ?
Buông tay mình lạnh giá thốc vào tim
Tỉnh say say tỉnh đều vô vị
Không thể nào quên chút nỗi niềm

NK

Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2016

CHÚC MỪNG NĂM MỚI

Chúc cho trăm vạn người vui
An nhiên thanh thản ngọt bùi hạnh thông
Chúc lòng ngộ trọn chữ không
Tam Đa hội đủ xoay vần cả năm
Chúc người có một thành trăm
Phúc tròn hơn ánh Trăng rằm sáng soi
Lộc tràn gia đạo trong ngoài
Thọ như sông núi mãi hoài bình an
Mãn vui cạnh với chữ Nhàn

NK

KHAI TỪ



Bọt tràn ly,bia men chếnh choáng
Ngoác toác mồm,cười thoảng hả hê
Xuân là Xuân cố đừng chê
Dù Xuân cắc cớ ê chề nằm không
Đi cho lắm mỏi mông chùn gối
Ngày giả vui đêm gối ưu tư
Dùng dằng tấc dạ nên hư
Bỏ qua năm cũ khai trừ sân si
Sẽ thử cố yêu vì thiên hạ
Không màng chi quen lạ giữa đời
Này người!Đong đếm đầy vơi
Cho ta xin mắt còn ngời tin yêu
Kệ mái đổ tường xiêu muôn một
Quanh kẻ mù mình chột vẫn hơn
Mai vừa trổ rộ chồi non
Lộc về ta gửi ước tròn nhân gian
Lòng trót đã cưu mang nặng nợ
Thác sinh giờ nhẹ tợ lông hồng
Dẫu ai ích kỷ bạc lòng
Chữ không ta giữ ngoài vòng tham sân
Phật nào tải những ngần ấy tội?
Chúa trên cao chỉ lối giùm ta!
Xuân này ta gọi về ta
Trần gian còn một con ma hay buồn

NK

BÁN XUÂN



Nửa mùa Xuân cũ vùi ký ức
Nửa Xuân thừa vừa dạo trước hiên
Chỉ còn một nửa trong lồng ngực
Làm đau ngày tháng nặng ưu phiền

Chẳng thể cách nào giữ nguyên Xuân
Điên điên đảo đảo có đôi lần
Mơ người năm ấy về đây lại
Để đủ đầy Xuân được một lần

Xuân gõ cửa nhà hỏi thăm chơi
Nhìn nhau cay mắt thẹn cay lời
Xin đừng trêu nữa-lòng Xuân cũ!
Rách rưới hồn ta tiếng gọi mời

Nửa mùa Xuân đến thèm rao bán
Bán nửa chừng Xuân-đấy bán Xuân
Khắc Giao Thừa mắng lời Xuân cạn
Đã biết đơn côi vốn chập chùng

NK

Thứ Bảy, 6 tháng 2, 2016

MAI GIAO THỪA


Chiều giáp Tết,Ngựa Xe thôi nườm nượp
Ta ngồi nghe chừng thấp thỏm hoang sơ
Đời quạnh vắng,thời gian dường ánh chớp
Rồi bóng Câu bay vụt chẳng đợi chờ

Thiên hạ quay về vui vầy cùng mái ấm
Chỉ mình ta dõi mắt cuối con đường
Không chờ đợi-cố làm như chờ đợi
Nào biết ai?Mang hình dáng người thương!

Mai có quen-Vô tình như nhoẻn nụ
Cười trông nhau lúc thoáng chạm lối mòn
Xin cứ thở tựa lòng mình cư trú
Trong vùng đau tình đã chợt héo hon

Chiều giáp Tết,mơ Xuân,tình chợt gọi
Trống chung quanh - Đời thưa thớt mình ta
Kho nồi thịt để lòe cơn khát đói
Mà nghe duyên còn ở cõi ta bà

NK

Thứ Năm, 4 tháng 2, 2016

DÁM KHÔNG?

Em đừng yêu vội rồi mau chán
Chữ quên hồ dễ nuốt đã trôi
Thời thế bây giờ hơi chập choạng
Yêu-Quên nông nỗi khó thành lời

Nghĩ kỷ đi!Bút sa Gà chết
Đi dây Tử Thần chóng đau tim
Lên đài không gục thì cũng bệt
Tình ái khác chi loại bom mìn

Có dám đem thân làm tổng quản?
Có hy sinh việc để bày trò?
Tán tỉnh dập dìu khuya đến sáng
Chiếu chăn chật chội mất tự do

Có nguyện ý bày chiêu bếp núc?
Có tình nguyện lộ dỡ vá may?
Chịu phạt lần hôn khi cơm khét?
Chịu ôm thật chặc lúc ngủ ngày?

Chịu mãi cả đời so đôi bóng?
Chịu nghe lảm nhảm những lời điên?
Chịu quên mình để cùng hy vọng
Ngày sau chia sớt những ưu phiền?

……………………………………….

Khi nao liều mạng xin cho biết
Cờ trắng phục tùng cứ vẫy lên
Tù binh về chiếm Dinh,tung xích
Chung thân bên thắng nộp mạng mình

NK

Thứ Tư, 3 tháng 2, 2016

MONG TẾT

Tết này em có thấy buồn không?
Sang đây anh trò chuyện ấm lòng
Kề bên dựa dẫm vài hơi ấm
Chẳng dịu tim thì cũng khỏe chân

Tết này em có thấy lạnh không?
Nắng xa chưa sưởi được rét gần
Thì thôi xài tạm người thay nắng
Cũng rộn ràng chen đỡ mấy phần

Tết này em có thấy cô đơn?
Tay đưa chỉ chạm lại gió buồn
Tại em ngoe nguẩy lời yêu ghét?
Hay tại mùa vui vốn chẳng tròn?

Tết này ta vác cần lên núi
Câu thử tầng Mây trên đỉnh cao
Hên vận xóa hết thời mông mụi
Tặng em lời đã nhét chiêm bao

À này!Là Tết -đừng câu nệ!
Vui lấy một ngày-hên cả năm!
Đừng hờn cho mắt môi tươi trẻ
Đừng giận nhàu đau cả chỗ nằm

NK

Thứ Ba, 2 tháng 2, 2016

TỰ SỰ

Ôm mùa Xuân!Êm như lụa mới
Ngầy ngật hương,tình ngập như đầy
Hoa đón gió,ta làm Mây đợi
Men nồng nàn,say khắp đó đây

Trời xanh xanh,đường um cỏ lá
Chiều nghiêng nghiêng,khói thuốc mơ màng
Café nhỏ,giọt huyền óng ả
Hít sâu vào,lòng thoáng bình an

Em không còn đây
Buồn vui qua tay
Bếp lửa ta cố gìn đang tàn lụi
Dọn dẹp hồn gửi theo heo may
Người chừng đau
Ta chưa nghe lời cuối
Mai đầy Mai đọng mãi dáng gầy

Ôm mùa Xuân!
Mong trong đó có em
Hơi quen đà bao lâu lặng chìm
Chén này rót xuống
Tràn hết mộng
Mai say
Mai say
Khép cửa tình

NK