MAI GIAO THỪA
Chiều giáp Tết,Ngựa Xe thôi nườm nượp
Ta ngồi nghe chừng thấp thỏm hoang sơ
Đời quạnh vắng,thời gian dường ánh chớp
Rồi bóng Câu bay vụt chẳng đợi chờ
Thiên hạ quay về vui vầy cùng mái ấm
Chỉ mình ta dõi mắt cuối con đường
Không chờ đợi-cố làm như chờ đợi
Nào biết ai?Mang hình dáng người thương!
Mai có quen-Vô tình như nhoẻn nụ
Cười trông nhau lúc thoáng chạm lối mòn
Xin cứ thở tựa lòng mình cư trú
Trong vùng đau tình đã chợt héo hon
Chiều giáp Tết,mơ Xuân,tình chợt gọi
Trống chung quanh - Đời thưa thớt mình ta
Kho nồi thịt để lòe cơn khát đói
Mà nghe duyên còn ở cõi ta bà
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ