NỐI NHỮNG VÒNG BỊN RỊN
Đã tự hứa đừng thèm đùa với lửa
Vì tình yêu vốn dễ cháy như rơm
Mà ngắc ngoải bao ngày sau cánh cửa
Bởi thiếu chăng?Giọt ấm tưới linh hồn?
Người bắt gặp-Ta lờ như chẳng nhớ!
Trong xót xa cầu lụy chóng mau quên!
Em thần thánh sớm đưa lời buông bỏ
Để muộn màng đau lần chuốc ưu phiền
Suối cạn nguồn từ khi người quay mặt
Nước đục ao tù chưa đủ rõ gương soi
Hình hài ấy thản nhiên từng đánh mất
Đâu hiểu bâng quơ còn vết lỡ bên đời
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ