Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2016

KHAI TỪ



Bọt tràn ly,bia men chếnh choáng
Ngoác toác mồm,cười thoảng hả hê
Xuân là Xuân cố đừng chê
Dù Xuân cắc cớ ê chề nằm không
Đi cho lắm mỏi mông chùn gối
Ngày giả vui đêm gối ưu tư
Dùng dằng tấc dạ nên hư
Bỏ qua năm cũ khai trừ sân si
Sẽ thử cố yêu vì thiên hạ
Không màng chi quen lạ giữa đời
Này người!Đong đếm đầy vơi
Cho ta xin mắt còn ngời tin yêu
Kệ mái đổ tường xiêu muôn một
Quanh kẻ mù mình chột vẫn hơn
Mai vừa trổ rộ chồi non
Lộc về ta gửi ước tròn nhân gian
Lòng trót đã cưu mang nặng nợ
Thác sinh giờ nhẹ tợ lông hồng
Dẫu ai ích kỷ bạc lòng
Chữ không ta giữ ngoài vòng tham sân
Phật nào tải những ngần ấy tội?
Chúa trên cao chỉ lối giùm ta!
Xuân này ta gọi về ta
Trần gian còn một con ma hay buồn

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ