Thứ Hai, 8 tháng 2, 2016

ĐẦU XUÂN

Bên song cửa nhìn nắng vàng đổ xuống
Chiều đã rơi u tịch đọng hai bờ
Con mắt nhỏ chớp hoàng hôn độ lượng
Tha nhân chờ hương rượu đọng vào thơ

Vài chén đắng nhưng thiếu người đối ẩm
Mấy giọt cay đang lẻ bạn chia sầu
Mang cay đắng chuốc cho hồn mình ấm
Nào hay say-biết buồn lại càng sâu

Ta cạn chung-hỏi đời ai tri kỹ?
Buông tay mình lạnh giá thốc vào tim
Tỉnh say say tỉnh đều vô vị
Không thể nào quên chút nỗi niềm

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ