Phải chi lòng như trang giấy trắng
Chưa từng gợn bận những sầu lo
Chưa kết thành thuyền còn nguyên ván
Chưa nấu thành cơm gạo vẫn chờ
Phải chi áo cưới chưa từng mặc
Xe hoa chưa dịp ghé lên ngồi
Phải chi tuổi hãy còn xuân sắc
Áo trắng còn mang cặp sách thôi
Phải chi ngần ấy đời chưa trãi
Gian dối nhân tình chưa thấm đau
Phải chi được níu thời gian lại
Chưa nhuộm trần ai bạc mái đầu
Phải chi còn mãi là cậu bé
Ngô nghê thời trẻ dại rong chơi
Còn vụng tình đầu đêm nhỏ lệ
Bài thơ ấp úng nói thay lời
Thì ta dồn hết hồn thay áo
tặng em màu tím mực nguyên trinh
Không lo vướng đục thời cơm gạo
hết dạ nâng niu một chữ tình
Thì em đường mật hương thiếu nữ
nụ cười chưa đượm chút ưu phiền
Nhanh nhanh vội vội nào do dự
Giật lấy tương phùng say chữ duyên
Phải chi còn được dăm điều ước
Một khắc đổi thay về điểm xưa
Trả giá bằng bao nhiêu để được?
Còn hơn vất vưỡng tháng năm thừa
NK