LỜI NGOẠI ĐẠO
Rã rượi chiều,rã rượi tình em
Ly café cũng bần thần rã rượi
Từng giọt,từng giọt dại khờ đắm đuối
Nhỏ những nốt buồn ve vuốt không gian
Chung quanh mình tỉnh lặng miên man
Bài hát quen nào chìm xa không vọng
Ghế bàn lung linh, đóa vô thường ngưng sống
Dòng máu trong tim vừa dừng lại quên trào
Chiếc lá trên cành hun hút xanh xao
Ánh đèn mệt lã, đêm cứ dài thườn thượt
Ôi mùa vui!Còn xa mờ phía trước?
Ôi tình yêu!Có khấp khởi tìm về?
Em còn trong vùng huyễn hoặc u mê
Ta tồn tại giữa bộn bề cay nhục
Thử kiểm vốn mình-linh hồn rỗng mục
Xây niềm tin bằng gió ở bên đường
Gót chân mòn tẩm ướp bởi phong sương
Độc hành bao thuở
Giang hồ kiệt lực
Bến bờ vời xa,chưa từng đêm tròn giấc
Cơn mơ đi tìm
Vô vọng mãi thành quen
Đã từng rao lời ngoại đạo gọi tên
Rồi báng bổ đấng quyền năng ghẻ lạnh
Cho dù em
Đồng lòng xa thần thánh
Tôi cũng tin rằng
Phép lạ chẳng tìm tôi!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ