Chủ Nhật, 31 tháng 8, 2014

ĐƠN GIẢN LÀ

Hạnh phúc cũng giản đơn giống như trang giấy
Vẽ một nụ Hồng-không phải áng mây đen
Tình yêu cũng giản đơn như điều em nhìn thấy
Có một nụ cười-Nở trên môi quen

Bình dị vòng xe
Bình dị câu trò chuyện
Nhẹ nhàng lời trách cứ-Nhẹ nhàng lỗi vu vơ
Cũng qua hết mùa Thu
Cũng nghe hơi lưu luyến
Gió còn mông lung
Người đã vội tôn thờ

NK

Nhãn:

Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2014

BIẾT TÌNH CÓ THỂ ĐẾN BAO

Sẽ chẳng còn những lối rong chơi
Chân hồ hải thèm bóng cây an nghỉ
Cho dù trước đã bôn ba vạn lý
Thì về sau chắc gì được an nhàn

Từ muôn nơi góp nhặt chút đa đoan
Khâu làm gối đêm tựa đầu suy gẫm
Ta vẫn lạ lùng những lần đối ẩm
Với chính mình dù chẳng có gương soi

Thật bình thường với chiếc bóng mồ côi
Bình thường đến nỗi thân quen-nhàm chán
Đếm và biết nhịp tim đòi nỗi loạn
Sau bao nhiêu chiều lầm lủi ngủ quên

Quá nhiều sóng ngầm không thể gọi tên
Và tiếc thế-có đôi lần muốn nhắc…
Em có còn hay mỗi lần đánh mất
Là một lần
Tình lại lớn thành đôi

NK

Nhãn:

Thứ Tư, 27 tháng 8, 2014

ÂM VANG TỪ NGƯỜI

Nói cho cùng
Giọt lệ tình yêu là nụ hoa trào phúng
Khóc đến cạn lòng sẽ cười đó thấy không!
Khi cô đơn làm tàn tạ gốc chờ mong
Đâu đó hiện tràng cười rơi nước mắt

Một người đau
Với một người bỏ mặc
Bàn tay không còn
Sức giữ một bàn tay

Đêm là trùng khơi,bóng tối bủa vây
Ngày là vực thẳm,đáy sâu hun hút
Ta rơi xuống,rộ tiếng cười tù ngục
Khoảng cách bi hài mỏng tựa đường tơ

Tự bịt mắt mình cố dỗ cơn mơ
Tiếng lanh lảnh chế nhạo hoài bên óc
Miệng nhe răng âm vang là tiếng khóc
Toét môi lên có giống nét buồn đâu!

Kịch dẫu mấy hồi cũng không thể kéo lâu
Em tàn độc phải có thời vãn cuộc
Đừng tiêm cho ta
Những liều cao nhức buốt
Đừng giữ cho mình
Cương liệt vốn phù du

Sẽ chấp nhận rằng kiếp trước vụng đường tu
Nên nay nhặt phủ phàng đang nhếch mép
Đôi ta cùng cười
Nhưng đôi hồn không chung nếp
Hương vỡ chiều mưa
Đâu đáng khóc
Phải không em!?

NK

Nhãn:

Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014

TA LÀ NGƯỜI LƯU LẠC!

Cả đời ngụp lặn mù xe phố
Suốt kiếp trầm luân khói bụi đường
Đường dài cô lẻ nhìn bóng đổ
Vụng về khi nhắc tiếng Quê Hương

Chỉ xin giây phút hồn dừng lại
Như khói lung linh mặt Tây Hồ
Soi nghiêng vầng tóc hờ bên mái
Đáy nước say tình mặc sóng xô

Muốn với theo tình chân lãng du
Mưa chưa thấm lạnh góc tim người
Ta chưa sưởi ấm tay còn trống
Đành để đêm mơ nửa tiếng cười

NK

Nhãn:

Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2014

THÔI RỒI ĐẤY

Thôi không thèm… giữ nữa!
Những vụn tình xót xa
Ngấm bao lần lệ ứa
Làm con tim mù lòa

Thôi không thèm… nhớ nữa!
Dáng người thơ đã nhòa
Dạo xưa từng thệ hứa
Bây giờ…thôi…bỏ qua

Thôi không thèm… mơ nữa!
Giấc nồng nhiều hương hoa
Đọa đày ta từng bữa
Theo Trăng non Núi già

Thôi không thèm… yêu nữa!
Nhẹ lòng bao thiết tha
Có khi quen chày bựa
Lại mãn vui nữa là!

NK

Nhãn:

Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

CÒN MAY

May là vẫn còn đủ vừa nước mắt
Một chút cho ta-còn lại cho người
Để đến lúc cần trở về với Đất
Khỏi muối xác mà thân cũng nguyên tươi

May là vẫn
Còn những chiều hương tỏa
Mùi thân quen ký ức quyện quanh mình
Để nhắm mắt mang người dưng khác họ
Về bên kia cùng chiếc võng tâm linh

May là vẫn
Chưa dứt dòng ngưỡng mộ
Mấy lần tan môi mỏng vị thiên đường
Lưa thưa đón giọt Ngâu chìm trên phố
Chạnh cuộc tình
Mây chở nặng yêu thương

NK

Nhãn:

Thứ Tư, 20 tháng 8, 2014

TỪ KHI LÒNG MỚI YÊU

Bia đá xanh rêu
Lời buồn nghèn nghẹn
Chuông chùa liu xiêu
Chiều đau tắt nắng
Gánh chờ quạnh hiu
Hồn tàn mặn đắng
Đời còn bao nhiêu
Tức tưởi ta người

NK

Nhãn:

ĐỂ HAY RẰNG

Có mùa Thu dường như chưa chịu chết
Tháng Tám vươn mình trở dậy hồi sinh
Có cô gái từ lâu ngỡ rằng quên mất
Bỗng hôm nay hau háu ánh mắt nhìn

Từ quá khứ ta tin như khờ khạo
Lá của mùa Thu ấp ủ một mộ phần
Chiều ngược gió trong tâm lòng giông bão
Vỡ òa ra cạn kiệt những lời Xuân

Vết thương xưa tưởng chừng đà lành lặn
Máu của kiếp người hối hả chạy ngược xuôi
Vừa rỉ ứa qua làn da thịt quặng
Xót xa chưa!Lần Thu chết bên người!

NK

Nhãn:

Thứ Ba, 19 tháng 8, 2014

CHỜ

Có thể chỉ là mùa Thu lấp ló
Ngại ngùng gì mà chẳng đến ngang nhiên
Có thể chỉ là em mắc cở
Vì sắp cưu mang một khối ưu phiền

Vì thế mà hôm nay Trời rất nắng
Muốn đốt thiêu chút suy nghĩ yên bình
Gió đã giận-dịu mềm đà đi vắng
Một mình ta
Thui thủi gánh lặng thinh

NK

Nhãn:

Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2014

THOÁNG NGANG QUA

Môi xa mong manh
Môi gần tuyệt vọng
Gạ gẩm tình nhanh
Rồi tan hình bóng

Môi nào còn thơm
Sau lần ly biệt
Bao ngày sớm hôm
Vẫn còn tha thiết

Môi nào còn cay
Mấy mùa đau đáu
Không nợ nần nhau
Mà hoài nung nấu

Em qua lời nhớ
Ta đếm ngọn buồn
Vì sao trăn trở
Ngậm ngùi dư hương

NK

Nhãn:

Thứ Tư, 13 tháng 8, 2014

CÓ PHẢI VẬY KHÔNG

Hình như mùa Thu vừa chớm
Cơn mưa nhè nhẹ vờn qua
Gió Mây lững lờ nửa ngọn
Tình em nguyên lối mù lòa

Hình như ngoài kia biển động
Cánh buồm giảy dụa tìm về
Giao hoan với ngàn ngọn sóng
Để thời gian bớt lê thê

Hình như tiếng yêu đắng chát
Dù qua vị ngọt đầu môi
Hè đi như hương vừa nhạt
Trăng non lại sắp tàn rồi!
NK

Nhãn:

Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014

CHỌN LỰA NÀO CHO KẺ LÃNG DU

Đêm giang hồ-hơi hám ly cafe nguội
Ngọn đèn võ vàng,sợi khói tỏa mông lung
Góc đường lầy,ngõ vắng nhuốm mùi sương
Giày sủng ướt,mi cay tràn mắt ướt
Người giang hồ
Gối mòn lê chân bước
Không chốn quay về cũng chẳng có nơi đi
Chứng kiến quá nhiều những cuộc phân ly
Đến nỗi thờ ơ biến thành ghẻ lạnh...
Ta giang hồ-cốt tìm nơi lẫn tránh
Cái gọi là tuyệt vọng-của chính ta
Thèm có đêm nghiêng ngã giấc mơ hoa
Đếm tiếng nấc xây bức tường chai sạn...
Mưa trở mùa
Người dưng
Gom mây bán
Có giấc giang hồ bỗng khẻ gọi đến tên
Sổ sàng thay sau vụn vỡ là em
Con chim nhỏ ngơ ngác nhìn quỷ dữ
Không đủ trẻ để gọi là thiếu nữ
Chưa đủ chua ngoa có thể bảo đàn bà
Đường giang hồ
Lắc lẻo gập ghềnh xa
Có bao giờ song hành đến cuối?
Vì có bao giờ ta không ngu muội
Thật thà xin nương náu ở bên lề
Giang hồ ơi-Lối của u mê
Lối của mối đọa đày từ kiếp trước

NK

Nhãn:

MONG TÌM LẠI HƯƠNG XƯA

"....Con đường Duy Tân cây dài bóng mát..."
Bốn hai năm rồi quay lại nhìn nhau
Dằn đầy hai vai bụi đời chất ngất
Tấm áo học trò-nhớ lại mà đau

Buổi chiều công viên đài hoa phun nước
Tưới về ngày xưa chiếc lá u hòai
Ta người cũ xưa đã từng dạo bước
Cũng chốn này đây-góc nhỏ tàn phai

Ai ghé về thăm lại miền ký ức
Cho gửi giấc mơ nuôi bến lạc lòai
Chờ những dư hương vơi trong tiềm thức
Nhìn lại quanh mình đã chẳng còn ai

NK

Nhãn:

Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2014

CHỈ LÀ HỎI THÔI

Có cách nào?
Sống không còn như thể
Đếm thời gian
Cho qua hết từng ngày
Có cách nào?
Mua riêng mình tấm vé?
Ngược hành trình
Về lại tuổi thơ ngây
Đêm bây giờ
Có làm ta mặc niệm?
Gửi yên bình
Đến tận đáy sông xưa
Em bây giờ
Còn trách đời phù phiếm?
Nhuộm bờ môi
Thả son phấn trêu đùa!!!???

NK

Thứ Tư, 6 tháng 8, 2014

CHỈ VỪA MỘT NĂM THÔI

Tháng Bảy mùa Ngâu
Không mưa
Mà Trời lại nắng
Nuốt nước bọt vái cô hồn
Miệng mình nhạt đắng
Có phải vì
Cầu Ô Thước thăm thẳm ngàn xa?
Không thể cậy nhờ người
Đành bấu víu vào ma(!)
Điều cốt yếu là cái tâm
Đâu cần chi phần giới

Có phải còn yêu?
Có phải còn mong tới?
Điểm giao hòa
Hồn siêu thóat
Phút đầu thai

Đừng quên mau điều hiện hữu giữa bàn tay
Nắm thật chặc
Cả nỗi buồn
Từ duyên số
Em từ tâm-
hốt nhiên thành bão tố
Suốt cả đọan đời làm sao biết đúng sai?
Nước mắt rơi cho người
Mai đổ xuống vì ai?
Cô quạnh
Đìu hiu
Chông chênh
Đói lạnh

Ta chán ghét trần gian
Muốn thây tan
Thành trăm mảnh
Để phủ phê hờn
Cầu Ô Thước chưa xây

NK

Nhãn: