ĐỂ HAY RẰNG
Có mùa Thu dường như chưa chịu chết
Tháng Tám vươn mình trở dậy hồi sinh
Có cô gái từ lâu ngỡ rằng quên mất
Bỗng hôm nay hau háu ánh mắt nhìn
Từ quá khứ ta tin như khờ khạo
Lá của mùa Thu ấp ủ một mộ phần
Chiều ngược gió trong tâm lòng giông bão
Vỡ òa ra cạn kiệt những lời Xuân
Vết thương xưa tưởng chừng đà lành lặn
Máu của kiếp người hối hả chạy ngược xuôi
Vừa rỉ ứa qua làn da thịt quặng
Xót xa chưa!Lần Thu chết bên người!
NK
Nhãn: THƠ CŨ
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ