CHỈ VỪA MỘT NĂM THÔI
Tháng Bảy mùa Ngâu
Không mưa
Mà Trời lại nắng
Nuốt nước bọt vái cô hồn
Miệng mình nhạt đắng
Có phải vì
Cầu Ô Thước thăm thẳm ngàn xa?
Không thể cậy nhờ người
Đành bấu víu vào ma(!)
Điều cốt yếu là cái tâm
Đâu cần chi phần giới
Có phải còn yêu?
Có phải còn mong tới?
Điểm giao hòa
Hồn siêu thóat
Phút đầu thai
Đừng quên mau điều hiện hữu giữa bàn tay
Nắm thật chặc
Cả nỗi buồn
Từ duyên số
Em từ tâm-
hốt nhiên thành bão tố
Suốt cả đọan đời làm sao biết đúng sai?
Nước mắt rơi cho người
Mai đổ xuống vì ai?
Cô quạnh
Đìu hiu
Chông chênh
Đói lạnh
Ta chán ghét trần gian
Muốn thây tan
Thành trăm mảnh
Để phủ phê hờn
Cầu Ô Thước chưa xây
NK
Nhãn: THƠ CŨ
1 Nhận xét:
Bài thơ r hay, nhưng sao anh lại lấy tựa bài: chỉ một năm thôi?
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ