Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2019

RŨ TÌNH

TRĂM NHỚ luôn cày nát hồn tôi
NGÀN THƯƠNG muốn gửi gấm cho người
MAI SAU chợt biết đời hiu quạnh
CŨNG TÀN giấc mộng sóng chung đôi

YÊU NGƯỜI nông nỗi mấy cho vừa
KHỜ DẠI thiếu thời đến già nua
TỰ TA ruồng rẫy thân ta chịu
CAM NGUYỆN để xin một nụ cười

ĐI HẾT trái ngang được mấy người?
ĐƯỜNG TRẦN đã tím lối chia phôi
DÂU BỄ chẳng qua từ cảm nhận
RỒI THÔI mặc ký ức chôn vùi

NK

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2019

NƯỚC!

Trời mưa đường ngập em tôi tội
Vất vả đi về mỗi sớm trưa
Lối cũng mơ hồ như lầy lội
Thấp cao nào đoán được cho vừa

Đoán là ngập lắm như ở đây
Mênh mông làn nước phủ giăng đầy
Sâu vô nhà cửa,trèo lên bệ
Cạn cũng lùa xe chết bu-gi

Đang loạn đường đi đến vỡ đầu
Lại nghe quan Dục chết té lầu
Nước thiếu xếp hàng đầy đô thủ
Nước thừa ngụp lặn ở đâu đâu

Chữ Nước ú òa sao mà khéo!
Mất-Còn-Thừa-Thiếu khó so đo!
Mua mua-Bán bán trò lươn lẹo
Thật giả lòe nhau tiếng cơ đồ!

NK

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2019

KHÔNG CÒN

Không còn em hẳn chẳng còn ai!
Để tôi nhung nhớ thả từng lời ái mộ
Để mỗi chiều đứng nhìn về cuối ngõ
Vọng những bâng quơ xao xác tận chân trời

Không còn em!
Tiếng Chiền Chiện lẻ loi
Đồi cát ngây ngô vết chân lạc loài biển Bắc
Tiếng Dương reo đón mùa Thu cũng khác
Nước gót chân chừng bớt mặn hơn xưa

Không còn em!
Trời chợt nắng chợt mưa
Cái thất thường giống chúng mình đến lạ
Chợt gần chợt xa chẳng vì sao cả
Xát muối vào tình
Ngọt giọt mắt cay

Đắm đuối bốn bề-Loạng choạng Đông Tây
Cơn vần vũ chớp ngời đêm tâm thức
Soi rọi hư vô-Bình minh từ đánh mất
Có còn?Có còn?
Đau
Chắt lọc chút từ tim

Qua bao lâu để thật sự đá mềm?
Bao lâu nữa để lòng người tan chảy?
Để nhớ em
Thời gian còn là mấy?
Trôi trên bạc lòng ván mỏng hư hao

Không còn em
Nào tuyệt vọng nhìn nhau!?

NK

TRĂNG XƯA

Sắp tới kỳ mời Trăng ghé chơi
Ở đây xanh ngát bốn phương trời
Chỉ một điểm vàng ngoi nho nhỏ
Như nhân gian sót lại nét cười

Luyến ái ngày Trăng chưa kịp tròn
Xinh kia chưa thắm,nụ chưa bung
Nói chi đến lúc căng tràn nhựa
Mơn mởn bờ môi ngọt ấm hơn

Là lúc em còn tuổi mười ba
Súng sính guốc khua dáng la đà
Tôi vẽ ngớt lời trên giấy trắng
Ôi chao!Thơ-Bóng đổ chung hòa

Bây giờ hơn bốn mấy năm dài
Trăng đã không còn vắt ngang vai
Mơ chạm vết chim sầu cuối mắt
Không còn tôi
Chả lẽ còn ai!?

NK

Thứ Tư, 9 tháng 10, 2019

TẠM BIỆT MỘT NHÀ THƠ.

Chỉ một chữ Du cũng ngút ngàn
Còn kèm Sinh-Tử lắm hoang mang
Góp mặt cho đời thêm hương vị
Rồi xa như kiếp lá hoa tàn

Danh gửi cho người-Xương gửi đất!
Tài hoa-Bần tiện vẫn như nhau!
Chơi chữ-Chữ chơi trò dao cắt
Khép mắt nhiễu nhương đã bay vèo

Nằm xuống còn hờn chi không đó?
Ngoáy hồn thiên hạ đã thỏa chưa?
Thánh độ đâu bằng thâm tâm độ!
Quy tiên là thoát giấc mộng thừa!

NK