RŨ TÌNH
TRĂM NHỚ luôn cày nát hồn tôi
NGÀN THƯƠNG muốn gửi gấm cho người
MAI SAU chợt biết đời hiu quạnh
CŨNG TÀN giấc mộng sóng chung đôi
YÊU NGƯỜI nông nỗi mấy cho vừa
KHỜ DẠI thiếu thời đến già nua
TỰ TA ruồng rẫy thân ta chịu
CAM NGUYỆN để xin một nụ cười
ĐI HẾT trái ngang được mấy người?
ĐƯỜNG TRẦN đã tím lối chia phôi
DÂU BỄ chẳng qua từ cảm nhận
RỒI THÔI mặc ký ức chôn vùi
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ