NỖI BUỒN TRUNG THU
Trung Thu ve vản kiếm cô Hằng
À dám phủ phàng bảo “Chẳng quen!”
Ô hay!Bạc thế!Hàng đêm ngắm!
Nay lại sổ sàng xén góc tim!
Tròn khuyết vẫn tìm nhau mỗi đêm!
Dù yêu chỉ dám ngước mắt nhìn
Không chạm-không sờ-không mơn trớn
Chẳng động xuân tình nên dễ quên!?
Ngu yêu-Tình cố giữ lâu bền
Rốt lại vật vờ chả ai khen!
Biết thế có khi liều làm đại
Mà được cả người-được cả duyên!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ