Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2019

KHÔNG CÒN

Không còn em hẳn chẳng còn ai!
Để tôi nhung nhớ thả từng lời ái mộ
Để mỗi chiều đứng nhìn về cuối ngõ
Vọng những bâng quơ xao xác tận chân trời

Không còn em!
Tiếng Chiền Chiện lẻ loi
Đồi cát ngây ngô vết chân lạc loài biển Bắc
Tiếng Dương reo đón mùa Thu cũng khác
Nước gót chân chừng bớt mặn hơn xưa

Không còn em!
Trời chợt nắng chợt mưa
Cái thất thường giống chúng mình đến lạ
Chợt gần chợt xa chẳng vì sao cả
Xát muối vào tình
Ngọt giọt mắt cay

Đắm đuối bốn bề-Loạng choạng Đông Tây
Cơn vần vũ chớp ngời đêm tâm thức
Soi rọi hư vô-Bình minh từ đánh mất
Có còn?Có còn?
Đau
Chắt lọc chút từ tim

Qua bao lâu để thật sự đá mềm?
Bao lâu nữa để lòng người tan chảy?
Để nhớ em
Thời gian còn là mấy?
Trôi trên bạc lòng ván mỏng hư hao

Không còn em
Nào tuyệt vọng nhìn nhau!?

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ