TRĂNG XƯA
Sắp tới kỳ mời Trăng ghé chơi
Ở đây xanh ngát bốn phương trời
Chỉ một điểm vàng ngoi nho nhỏ
Như nhân gian sót lại nét cười
Luyến ái ngày Trăng chưa kịp tròn
Xinh kia chưa thắm,nụ chưa bung
Nói chi đến lúc căng tràn nhựa
Mơn mởn bờ môi ngọt ấm hơn
Là lúc em còn tuổi mười ba
Súng sính guốc khua dáng la đà
Tôi vẽ ngớt lời trên giấy trắng
Ôi chao!Thơ-Bóng đổ chung hòa
Bây giờ hơn bốn mấy năm dài
Trăng đã không còn vắt ngang vai
Mơ chạm vết chim sầu cuối mắt
Không còn tôi
Chả lẽ còn ai!?
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ