TÌM VỀ NGUỒN CỘI
Mưa tầm tả nên phố giờ lạnh lẽo
Dáng hiên nhà cũng dìu dặt co ro
Bỗng nghe thèm nghe hơi ấm của vai chờ
Của mắt đợi và của tay tìm kiếm
Giông gió còn reo
Tình nao mặc niệm
Ta có còn thui thủi những mùa sang?
Người từ hôm qua về lại bàng hoàng
Ký ức luôn dụ hoặc
Như em luôn thần thánh!
Vốn đã là quen
Quen từ lâu lắm
Từ xa xưa thăm thẳm tháng Ngâu buồn
Từ mặn mà Phượng rơi lối đi chung
Từ rón rén mắt tìm soi màu tóc
Từ những bâng quơ khung trời tuổi ngọc
Quyến luyến môi cười
Thao thức hương bay
Dù chưa từng được ve vuốt bàn tay
Mà cứ ngỡ giao hồn cho ai giữ
Ngày ấy
Em chưa đủ gọi là thiếu nữ
Tôi cũng chẳng hề dám vỗ ngực đàn ông!
Nên hận vô chừng tình có đấy rồi không
Không đằng đẳng bao năm dài nín nghẹn
Mất đến chuỗi dài Gừng cay,Mật đắng
Mới hiểu ra rằng em nằm mãi trong tim
Lỳ lợm không rơi,không tuột,không chìm!
Đang quẫy lại nhịp ru hồn chất ngất
Người từ hôm qua…
Ta bây giờ dày mặt
Đến gần bên khẻ vuốt lại tóc nào
Bấy nhiêu năm rồi thưa thớt hư hao
Mùi hương ấy có lẽ nguyên như trước
Sẽ hỏi còn chăng?
Nối lời hẹn ước!
May là đời không cướp hết của ai!
May là đời không trù kẻ mặt chai!
NK