Thứ Ba, 26 tháng 3, 2019

CHO NGƯỜI

Càng lúc càng thấy hồn tịch mịch
Vệt mỡ gà chen góc ánh tà dương
Lẻ loi trong chân tới ngưỡng thiên đường
Hay có lẽ
Độc hành kề ranh địa ngục

Thèm nghe tiếng ai đó lời chúc phúc
Cõi vĩnh hằng chắc không có gì vui
Khi lòng mình đã lười chán tới lui
Thiếu người nâng đỡ
Vắng câu tâm sự

Càng nhiều năm con tim càng đầy ứ
Chuyện thăng trầm bồi lỡ dỡ khóc cười
Mới ngày nào vừa chớm tuổi đôi mươi
Mà giờ đã…ba lần con số ấy!

Bỡn cợt hư danh
Giang hồ đâu đấy
Cũng mòn đời và hết cả tháng năm
Đi với về từ mọi chốn xa xăm
Như thể chân luôn hồi mong dấy động

Thôi!
Ước không tròn
Đưa vào nuôi mộng
Ai dỗ dành ai-Nghẹn nước mắt cho người!
Vệt rán chiều yếu ớt rọi không ngơi
Qua hai thế kỷ nhọc nhằn bao binh lửa

Rồi một hai năm…thêm vài năm nữa
Ta chờ ai?
Ai chờ ta?
Dòng tóc đã bạc màu
Tình có còn giữ nguyên vẹn trước sau?
Nụ cười chúm chím thay lời tri ngộ.

NK

Thứ Ba, 12 tháng 3, 2019

LÀ TÔI

Hoa tủm tỉm nở từ trang thần thái
Sợi hư vời vắt vẻo lối tương phùng
Sao Ngưu lánh tháng Bảy dầm mưa lạnh
Vai vẫn còn một gánh nặng tình chung

Suối hoàng hôn chảy dài trên bờ tóc
Lá tương tư lờ lững cuốn theo dòng
Ánh lơ đễnh thả buồn qua khóe mắt
Chân cuối đường nhịp mong đợi gì không?

Em thật chậm,tôi cũng chờ thật chậm
Đếm từng giây về đủng đỉnh từng giây
Không hay biết khói linh hồn đã ngấm
Thói đau thương từ tuyệt vọng lấp đầy

Xa như đường những chuyến đi biền biệt
Sâu như thơ viết mãi chẳng cạn lời
Vương sương gió Tim càng ươm tha thiết
Có phải thương là nguồn cội chia phôi!?

NK

ĐUA VỚI THỜI GIAN

Sau bao mùa mưa nắng
Ta còn gì cho em?
Chỉ là trang giấy lặng
Trải nỗi buồn sơ nguyên

Sau bao mùa cay đắng
Em nhiều xanh xao thêm
Nước biển còn có mặn?
Sóng vỗ về hay im?

Trái thời gian còn lại
Trên cành hoài đong đưa
Rơi dần dây luyến ái
E mai đà xa xưa

Sau bao mùa mưa nắng
Đàn lắt lay cung buồn
Gom đủ đầy yêu giận
Ta gẫm mình
tự thương

NK

Thứ Hai, 11 tháng 3, 2019

MƯU BẤT THÀNH

"Hôm xưa tôi đến nhà em"
Toan bề hái lấy trái tim của nàng
Tim em chẳng đúc bằng vàng
Cớ sao đành để lỡ làng duyên tôi?
Bốn mươi năm đã qua rồi
Tim xưa giờ đã ngấm lời yêu chưa?
Đừng cho tôi hỏi câu thừa!
Chờ nhau cả kiếp cợt đùa gì nhau!
Vết thương mãi mãi còn đau
Tôi còn đợi đúng một câu đáp này

NK

SONG HÀNH THEO BƯỚC CHÂN TA

Lá ngóng sương từng đêm,từng đêm!
Tình đợi tình dày thêm,dày thêm!
Hư không mọi điều như nhau cả
Chỉ riêng người - không quên,không quên!

Trăm năm rồi như quen,như quen!
Lối cuộc đời nhá nhem,nhá nhem!
Trăng hay Sao ngập ngừng soi dấu
Vũng lầy ta đua chen,đua chen!

Này là hờn vu vơ,vu vơ!
Xuôi theo người ngu ngơ,ngu ngơ!
Tiếc chi lời muộn màng dành dỗ
Chỉ một lần đơn sơ,đơn sơ!

NK

Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2019

TỘI!

Một nửa thế gian bị dụ!
Miếng mồi mang tên 8 tháng Ba!
Lơ đãng biết bao lâu đâu đã nhận ra
Có một ngày được nâng niu quên cả năm quần quật
Đàn bà ưa ngọt thật!
Phổi có nổ muốn tung-Tim có oại oằn dài lâu
Trám một cành hoa-một lời khen,…đó cũng về đâu
Cả lỗ thủng hay gọi là thương tổn
Sóng giận hờn dù lên ngồn ngộn
Đã bay vèo,lại biển lặng gió êm

Phục đàn bà!
Mòn mỏi những cánh chim
Không sợ cánh cung khi mấy lần tên ghim trúng
Hay ưỡn mình thi gan sừng sững
Vấp ngã chả là gì!Mỗi bận lại cười tươi!
Mặc tình đếm thời gian
Hai,ba,bốn,năm mươi…
Giống nhau ở chỗ….niềm đau không tuổi

Đàn bà!
Khật khùng khi yêu-lạc quan khi cưới
Và kết là
Chấp nhận hưởng vài ngày
Lúc thời gian còn nắm vững trong tay
Nên nói tới có mấy ai là hiểu!

Ta sợ
Ta ngờ
Ta quên
Ta thiếu
Xin nhủ lòng còn mãi đứng xa trông
Để thấy như rực rỡ một trời hồng
Gai không thể đâm vào tay chưa với!

NK

Thứ Tư, 6 tháng 3, 2019

SO!

Yêu bao nhiêu cũng chỉ là tình!
Cũng có thời gục mặt van xin
Cũng mong bọc thép Tim mình lại
Cũng muốn xé toan để em nhìn

Cao bao nhiêu cũng chỉ là trời!
Treo hoài đâu chắc sẽ không rơi!
Giả như ép xuống toàn Nhân loại
Là mộng người tan hết mọi đời

Xa bao nhiêu cũng chỉ...ít gần!
Giang hồ là cuộc,nợ là thân
Nếu cảm thông nhau thì chớ nệ
Hề gì khi nhích nhẹ đôi chân!?

NK