XUÂN PHAI
Cỏ đêm rướm lệ sương trào mắt
Sao tận chân trời run lẻ loi
Trống vắng vốn từng là thương tật
Người không quyến luyến để xa người
Mùa xưa Đom Đóm lập lòe sân
Nụ gượng cười vui được mấy lần?
Tiếng trong ngọc vỡ ai còn giữ?
Ta dặm trường xa bụi phong trần
Thôi hết dòng đời,thôi áo lụa!
Thôi qua sông nhớ với cồn thương
Nắng chói lấy gì ươm mát nữa?
Áo em mưa nắng lối vô thường
Thôi gửi hương xưa về chốn lạ
Sợi buồn ta nắm mãi trên tay
Con Nhện đã quên thời hối hả
Dệt chi tàn mộng giấc đêm này
NK