Thứ Ba, 29 tháng 1, 2019

XUÂN PHAI

Cỏ đêm rướm lệ sương trào mắt
Sao tận chân trời run lẻ loi
Trống vắng vốn từng là thương tật
Người không quyến luyến để xa người

Mùa xưa Đom Đóm lập lòe sân
Nụ gượng cười vui được mấy lần?
Tiếng trong ngọc vỡ ai còn giữ?
Ta dặm trường xa bụi phong trần

Thôi hết dòng đời,thôi áo lụa!
Thôi qua sông nhớ với cồn thương
Nắng chói lấy gì ươm mát nữa?
Áo em mưa nắng lối vô thường

Thôi gửi hương xưa về chốn lạ
Sợi buồn ta nắm mãi trên tay
Con Nhện đã quên thời hối hả
Dệt chi tàn mộng giấc đêm này

NK

Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2019

CHỜ XUÂN


Cuối năm mơ một cuộc tẩy trần!
Mi tớ thẩn thờ soi lại thân
Ác chẳng đủ lo tiền vào túi
Hiền thôi kém cự của đến quan
Tênh hênh ngoài ngõ phân vô chủ
Lấp liếm trong chăn lộc tranh phần
Thiếu đủ cớ chi mà phiền não
Say cho quay tít mộng cùng Trăng!

NK

Thứ Tư, 23 tháng 1, 2019

BIẾT SAO LÀ BIẾT?

Thơ cũng còn!
Thở cũng còn…thoi thóp
Ơi người ơi!Lời tiễn biệt sẵn rồi!
Giữ lại mình dăm chút lạnh đơn côi
Ngựa chồn vó-Chim đã mòn mỏi cánh

Gót độc hành bao năm rồi trốn lánh
Điều tư tâm gói ghém cháy từ trong
Quỷ dữ lòng ta mang dáng một bóng hồng
Nên thương hận sóng đôi cùng phẫn uất

Tri Thiên mệnh hóa ra là kẻ cắp
Lấy trộm niềm tin và ao ước đời người
Ánh hào quang vừa sụp đổ tả tơi
Ta trơ trẻn lộ nguyên hình xuẩn ngốc

Một góc vườn riêng-Một mộ phần cô độc
Lại cam tâm bắt đầu lại-học làm người!
Trăng vỡ màu huyết lệ-Lấy gì vui ?
Trời vẫn đục-Bao dung nào cảm khái?

Biết mai gục xuống đành dững dưng thu mình lại
Thời thế-Thế thời
Đôi lúc nhục là vinh!

NK

Thứ Hai, 21 tháng 1, 2019

TƯƠNG LAI?

Chiều cuối năm băng ngang qua thành phố
Gương mặt cuộc đời tất tả nhuốm mồ hôi
Muốn gửi mọi người một tấm gương soi
Những màu xám dẫy đầy theo mỗi bước

Vốn quen kiếp giang hồ bao xuôi ngược
Xa hoa thị thành và sâu thẳm núi sông
Hỏi vui không?Chắc chắn bảo rằng không!
Thấy “bị sống” nhiều hơn là “được sống”

Phải cõng bên mình ba lô hy vọng
Nặng bằng bụi đường vất vả ngược xuôi
Biết bao người lầm lủi chạy tới lui
Không đủ xuể miếng cơm và manh áo

Chẳng hiếm cái gục đầu giấu tiếng thở dài áo nảo
Bất lực hiểu phận mình khi Phật Chúa đã bỏ đi
Khó ba đời nào đã thấm thía chi!
Cơn bĩ cực có khi là vĩnh viễn

Về đến sân nhà thắp nén nhang khấn nguyện
Đấng tối cao nào san sẻ chút ước mơ?
Để dân đen vơi nhẹ bớt gánh lo
Đừng chỉ biết trên thu rồi dưới thải

Cuối cùng còn trên răng và dưới….

NK

Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2019

VAN EM ĐỪNG LAY ĐỘNG

Nhẹ nhàng,nhẹ nhàng!
Sợ vô tình làm khuấy động loãng tan
Cơn mơ đong đưa hồn dịu vợi
Ta còn em
Mùa Xuân mênh mang

Nhẹ nhàng,nhẹ nhàng!
Dệt cố hồn bối rối ngổn ngang
Gạch xóa muộn phiền đang nhức buốt
Những niềm vui cuối cùng ta sẽ mang sang

Nhẹ nhàng,nhẹ nhàng!
Bao cuộc tình từng đã dỡ dang
Nâng niu nâng niu dù mai là hết
Đam mê đủ đầy bên trái ngang

Nhẹ nhàng,nhẹ nhàng!
Mơn man thêm “sầu khổ dịu dàng”
Đã cho ta ngàn cân dư vị
Một góc chao nghiêng hóa địa đàng

NK

Thứ Hai, 14 tháng 1, 2019

ĐÊM NGÓNG QUỲNH HOA

Ơ Quỳnh!Còn nhớ đến ta không?
Sao gieo chi nỗi ngẩn ngơ lòng!
Ngày ngập ngụa hờn-đêm hấp hối
Trông mong dồn nguyên vẹn trông mong!

Hương thoảng cho người tan nửa khuya
Giữ sao vẹn đủ đợi chia lìa
Ôm mối chung tình phơi mặn đắng
Ơi Quỳnh!Há đành phụ lòng nhau?

Ơn Trời ban vừa thắm chút duyên
Đêm say ngây ngất nhủn tim mềm
Mai chết dưới gầm Trăng huyết lệ
Chỉ hận bên mình không có em!

NK

TIỄN CHIỀU



Cuối năm ném tiếng buồn ra cửa
Một cõi đi về trót xốn xang
Đời xui mai một thời đôi lứa
Ai xót chiều Đông nhặt lá vàng?

Một vệt Mây mờ ở xa xa
Cô đơn như Én liệng bờ hoa
Gần kề mà tựa đâu vạn dặm
Để mọi nỗi đau muốn vỡ òa!

Thôi cũng là mơ-cũng ngát chiều!
Cũng mình ta đợi-với đìu hiu!
Ngang qua lối cũ trầm ký ức
Đừng ví làm sâu phận kiếp Kiều

NK