BIẾT SAO LÀ BIẾT?
Thơ cũng còn!
Thở cũng còn…thoi thóp
Ơi người ơi!Lời tiễn biệt sẵn rồi!
Giữ lại mình dăm chút lạnh đơn côi
Ngựa chồn vó-Chim đã mòn mỏi cánh
Gót độc hành bao năm rồi trốn lánh
Điều tư tâm gói ghém cháy từ trong
Quỷ dữ lòng ta mang dáng một bóng hồng
Nên thương hận sóng đôi cùng phẫn uất
Tri Thiên mệnh hóa ra là kẻ cắp
Lấy trộm niềm tin và ao ước đời người
Ánh hào quang vừa sụp đổ tả tơi
Ta trơ trẻn lộ nguyên hình xuẩn ngốc
Một góc vườn riêng-Một mộ phần cô độc
Lại cam tâm bắt đầu lại-học làm người!
Trăng vỡ màu huyết lệ-Lấy gì vui ?
Trời vẫn đục-Bao dung nào cảm khái?
Biết mai gục xuống đành dững dưng thu mình lại
Thời thế-Thế thời
Đôi lúc nhục là vinh!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ