Thứ Hai, 14 tháng 1, 2019

TIỄN CHIỀU



Cuối năm ném tiếng buồn ra cửa
Một cõi đi về trót xốn xang
Đời xui mai một thời đôi lứa
Ai xót chiều Đông nhặt lá vàng?

Một vệt Mây mờ ở xa xa
Cô đơn như Én liệng bờ hoa
Gần kề mà tựa đâu vạn dặm
Để mọi nỗi đau muốn vỡ òa!

Thôi cũng là mơ-cũng ngát chiều!
Cũng mình ta đợi-với đìu hiu!
Ngang qua lối cũ trầm ký ức
Đừng ví làm sâu phận kiếp Kiều

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ