Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2018

KHI TRONG LÒNG KHÔNG CÒN SÓNG

Có nghĩa là không có gì vui
Cả nỗi buồn cũng không thèm bén mãng
Như mệt mỏi linh hồn mình khô cạn
Biếng nhác châu thân tâm trạng rã rời
Nhàm chán bủa vây không muốn thốt thành lời
Giương con mắt ngu ngơ nhìn quanh quẩn
Cả một đời dài nỗi chìm lận đận
Xếp lại sân si trống vắng đến buồn tênh
Điều cưu mang giờ không tuổi không tên
Qua thời vận con sông nào cạn kiệt

Đường dài thẳm cuối cùng nào ai biết
Chuyện nhục vinh bia miệng lại là ai?
Sống vạn ngày hun đúc để nhạt phai
Cây thiện mỹ trồng hoài không kết trái
Gai con mắt đành khép hờ mi lại
Chướng lỗ tai cố nuốt đắng vào mồm
Thế là câm dần dà những sớm hôm
Thành chùm gửi quẩn quanh hoài góc tối

Sống là đã cam tâm giành lấy tội!
Giật miếng ăn thiếu thốn ở cõi đời
Của muôn loài đang bi phẩn lẻ loi
Chẳng trả được lại gì cho thế giới

Tất cả ngóng mong,chực chờ,trông đợi
Đều hư vô biền biệt đến lạnh lùng
Khí Trời này xấu hổ thở hơi chung
Lại phí phạm,đớn hèn không dám nhận

Trả hết tâm cang-nguồn cơn di hận
Sóng thôi vỗ bờ-cát có giận hờn chăng?

NK




0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ