Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2018

NUÔI MỘNG CHỜ TÀN



Thế rồi cũng đã vỡ tan
Trái tim yêu giữa trần gian hững hờ
Chỉ còn lại mấy tờ thơ
Người xưa bỗng chốc tự nhòa vì đâu!?
Xui chi tương ngộ ban đầu
Để hơn một nửa tỉnh đau theo mình
Suốt đời ngập ngụa vô minh
Xe duyên rối chỉ rượu tình ai say?
Sáu mươi đà trót hao gầy
Vén vun phiền muộn cho đầy dỡ dang

Dù gì cũng đã vỡ tan
Mùa yên vui muộn đã mang theo người
Bạc lòng mộng chỉ cầm hơi
Mà hương xưa đó
Lỡ rơi chốn này!

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ