Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2018

LẤP LÓ TÌNH LÀ LẤP LÓ THƠ!


Lúc biết nhớ em,lòng hơi nghẹn
Quên công ăn học bấy nhiêu thời
Đăm đắm trong lòng mang lo lắng
Chẳng màng ngay cả thú rong chơi

Lúc biết nhớ em,hoài phí giấy
Vẽ vời câu chữ rớt ngang hông
Lục đọc cổ kim mà chẳng thấy
Lời nao ngan ngát dễ ru lòng

Rồi thức bâng quơ dằn vặt bút
Như có tội tình rạch giấy đau
Không ra hơi thở dồn trong ngực
Nên nỗi trần ai chợt đục ngầu

Rồi giận thân mình không cần cớ
Viết đi viết lại cuốn vào mơ
Chữ bao nhiêu cũng thành chữ nhớ
Hướng hết về em nuớc tràn bờ

Ấy vậy là tôi viết chữ tình
Ngu đần đến uổng tiếng thông minh
Chỗ em còn chật lời vui quá
Viết lắm rồi cam giữ lại mình

Nghe nói thơ nồng lại có men
Sợ em ngấm phải lấy chi đền
Thôi thì tôi để dành đâu đó
Chờ cho rau Diếp dựng được Đình

Lấp ló tình, tôi biết đợi chờ
Yêu em, tôi gắng gượng làm thơ
Hồn không chở nỗi tim dấy loạn
Không em tôi cũng tạ
còn thơ!

NK

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ