Thứ Tư, 29 tháng 3, 2017

NHÉ EM!

Nhận anh làm học trò,em nhé!
Cùng tập đánh vần lại chữ yêu
Dạy anh quay lại thời son trẻ
Bao nhiêu vất vã cũng mỹ miều

Dạy anh mọi thứ từ đầu nhé!
Vừa bước chân ra với cuộc đời
Chưa dấu dập bầm trên thân thể
Còn nguyên mơ ước vượt trùng khơi!

Dạy anh tồn tại dầu dâu bễ!
Hừng hực máu tràn sức vóc trai
Đội đá vá Trời luôn ngạo nghễ
Không vấp ngã khi nhuộm bi hài

Dạy anh ngôn ngữ từ cơ thể
Đủ ấm tâm hồn lúc trái ngang
Che hết tật nguyền ngoài nhân thế
Trong vòng tay nhỏ lập Thiên Đàng

NK

VỀ LẠI NƠI XƯA

Mười năm trở lại,người không nhớ
Chỉ có góc sân nhoẻn miệng cười
Hoa đỏ một thời e ấp nở
Bây giờ rượu chuốc cũng ngừng vui
Hải Phòng gom những cafe bụi
Phố ngẩn ngơ tìm được dăm tên
Đến vội đi mau chưa tròn buổi
Bao giờ tụ lại?
Cố nhân tình!

NK

Thứ Năm, 16 tháng 3, 2017

BỖNG DƯNG CÓ ĐỢI MƯA VỀ

Mưa tự nhiên về giữa ngọn tháng Ba
Nước đã chảy soi nửa dòng độ lượng
Làm dịu chút ngục tù ương bướng
Tâm sự ao tù lòng như lá ngập ngừng bay

Giọt thắm tràn mọng chín những tàn cây
Giống hệt bờ mi em ngày đánh vuột cuộc tình mãi mãi
Chiều nay rũ buội buồn
Quay lại
Áo mới mặc vào
Điểm phấn tô son

Ngời Trời xanh dẫu nhàu nát trong hồn
Cũng gội sạch bề ngoài rêu phong ủ dột
Tưới trầm kha đừng bao giờ ngớt
Cõi nào về khi giot cuối đọng ngoài hiên?

Chỉ một cơn mưa thôi
Có thể dứt muộn phiền
Tình đã gửi-Có cần chi đòi lại!
Khép một làn môi-trả người dấu ái
Khâu vết con tim từng ngấn rã rời

Mai có ngã lòng
Tự giận mình thôi!

NK

Thứ Ba, 14 tháng 3, 2017

TRÔI GIỮA THÁNG BA

Tháng Ba xưa nụ Phượng còn chúm chím
Mùi tóc gần len lén thoảng hành lang
Trống sân trường điểm từng giọt thời gian
Cặp sách cũng xôn xao ngày vỡ tổ

Con mắt có đuôi thay lời mến mộ
Lúm đồng tiền lúng liếng ước hẹn đầu
Nghĩ trăm nghìn chưa nói được một câu
Lời yêu vụng gửi cho mây cho gió

Chân hồ hải lê gót buồn từ đó
Thênh thang
Thênh thang màu Phượng đỏ tháng Ba
Vẫy vùng
Cầu xin
Van vái
Nẻo đường xa
Rót mật vào thơ
Chế café vào túi

Đi hết chiều dài Nam Quan về Đất Mũi
Cạn một đời người-được mất chẳng là bao
Tháng Ba này
nọc độc đã thấm sâu
Con tim bưng mủ-ngông cuồng đang giãy chết

Xác thân u mê-linh hồn thấm mệt
Chuyện ta người nương náu chốn hư không
Chìa bàn tay,hỏi nguồn ngọn từ tâm
Màu khăn trắng vung vào niềm u tịch

Trả lại tháng Ba tật nguyền thương tích
Và nguyên vẹn tình thơ dại ban đầu
Giấc mơ buồn vĩnh viễn chẳng có nhau
Ai còn đó
Đắp hộ giùm vuông cỏ!

NK

Thứ Bảy, 11 tháng 3, 2017

GIÀ

Nửa đêm thức giấc-nhớ đàn bà!
Có phải là đây?Bịnh tuổi già?
Cà Cuống chết rồi cay đến đít?
Hay lửa sắp tàn lóe qua loa?

Lâu lắm phòng không-dao cùn lụt
Chỉ bằng tâm tưởng nhớ người xa
Văn ôn võ luyện nào đâu chút!
Nhắm nốt mắt rồi,nghĩ…
Ha ha

NK