TRÔI GIỮA THÁNG BA
Tháng Ba xưa nụ Phượng còn chúm chím
Mùi tóc gần len lén thoảng hành lang
Trống sân trường điểm từng giọt thời gian
Cặp sách cũng xôn xao ngày vỡ tổ
Con mắt có đuôi thay lời mến mộ
Lúm đồng tiền lúng liếng ước hẹn đầu
Nghĩ trăm nghìn chưa nói được một câu
Lời yêu vụng gửi cho mây cho gió
Chân hồ hải lê gót buồn từ đó
Thênh thang
Thênh thang màu Phượng đỏ tháng Ba
Vẫy vùng
Cầu xin
Van vái
Nẻo đường xa
Rót mật vào thơ
Chế café vào túi
Đi hết chiều dài Nam Quan về Đất Mũi
Cạn một đời người-được mất chẳng là bao
Tháng Ba này
nọc độc đã thấm sâu
Con tim bưng mủ-ngông cuồng đang giãy chết
Xác thân u mê-linh hồn thấm mệt
Chuyện ta người nương náu chốn hư không
Chìa bàn tay,hỏi nguồn ngọn từ tâm
Màu khăn trắng vung vào niềm u tịch
Trả lại tháng Ba tật nguyền thương tích
Và nguyên vẹn tình thơ dại ban đầu
Giấc mơ buồn vĩnh viễn chẳng có nhau
Ai còn đó
Đắp hộ giùm vuông cỏ!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ