BỖNG DƯNG CÓ ĐỢI MƯA VỀ
Mưa tự nhiên về giữa ngọn tháng Ba
Nước đã chảy soi nửa dòng độ lượng
Làm dịu chút ngục tù ương bướng
Tâm sự ao tù lòng như lá ngập ngừng bay
Giọt thắm tràn mọng chín những tàn cây
Giống hệt bờ mi em ngày đánh vuột cuộc tình mãi mãi
Chiều nay rũ buội buồn
Quay lại
Áo mới mặc vào
Điểm phấn tô son
Ngời Trời xanh dẫu nhàu nát trong hồn
Cũng gội sạch bề ngoài rêu phong ủ dột
Tưới trầm kha đừng bao giờ ngớt
Cõi nào về khi giot cuối đọng ngoài hiên?
Chỉ một cơn mưa thôi
Có thể dứt muộn phiền
Tình đã gửi-Có cần chi đòi lại!
Khép một làn môi-trả người dấu ái
Khâu vết con tim từng ngấn rã rời
Mai có ngã lòng
Tự giận mình thôi!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ