Chủ Nhật, 11 tháng 5, 2014

MẮM MUỐI TỪ MÔI

Ôi may quá Trời vừa đổ mưa
Nóng chạy đi một chốc cũng vừa
Để ta khỏi lột trần mọi thứ
Trưng ra toàn món chẳng ai ưa

Vái van hoài Nếu nắng xin mưa!
Chuyện thường thôi-Vẫn thật như đùa
Gầm thét mãi cuối cùng đổ xuống
Linh cỡ này ai sợ tôi chưa!

Tôi cầu em êm dịu đến gần
Đừng nhọc nhằn do dự đôi chân
Chậm chạp thế coi chừng tôi khấn
Dẫu bề nào em cũng thiệt thân!

NK

Nhãn:

Thứ Năm, 8 tháng 5, 2014

LIỆT ....

Bệnh! Đi tìm-dò cũng khổ thân,mất tiền mà lại hoang mang chả hiểu thế quái nào!
Nghỉ 1 ngày để truy nguyên cớ sự-vì sao đầu ngón tay cái bên P và ngón tay út bên T cứ tê rần,mất cảm giác từ từ....
Bác Sĩ rà soát,vặn tay bẻ cổ,yêu cầu liếc mắt-đảo ngươi,...
Cho đi BV Lão Khoa để làm Điện Cơ đồ(Lão rồi đấy nhé!)
Nhìn kết quả và thắc mắc ngược với BN:không nghiện rượu sao lại bị thế này???
Nghi ngờ tiểu đường-cho đi xét nghiệm,thấy kết quả phán:
-Xét nghiệm cho thấy không bị tiểu đường nhưng là....MÁU ĐẶC!
Kết luận:Viêm dây thần kinh. Xưa đi khám dò không có bệnh,đã từng có kết luận:GAN TO Oái ăm nhẻ là mình quái vật.???
Hay tại làm việc kiểu loạn óc nên mang bệnh từ đây!?

Thứ Ba, 6 tháng 5, 2014

TỰ VẢ

Gọi cho gió lên cao bằng núi
Thở cho buồn hơi xuống biển sâu
Đêm tạc dạ hành trang nhẹ túi
Lạ gì không-vóc chớm bạc đầu

Thời mài đủng,quần năm năm cố giữ
Thưở mới yêu,rón rén chạm bàn tay
Ai lại nghĩ gặp ba hôm đòi cưới
Lúc đành hanh áo chỉ vận một ngày

Buổi trai trẻ lăn xăn bên váy mẹ
Khi về già ước lội suối trèo non
Than nghịch cảnh thói đời thường vẫn thế
Muốn không làm-Chết hối hận nghe con!

Rượu tập tành nốc chừng gần đôi chén
Mặt bừng bừng có thể giả Quan Công
Thơ ủn ỉn gõ đơ tay mòn phím
Đọc mấy dòng thiếu điều chực chổng mông

Luyện bếp núc cao tay chưa chỗ dụng
Tậu giường to mơ có kẻ nằm cùng
Giương con mắt gà mờ hay ngủ đứng
Chờ bấy năm chẳng ai đến hưởng giùm!

NK

Nhãn:

Chủ Nhật, 4 tháng 5, 2014

GẪM

Mùa nóng nực tắm ngày ba bận
Lo giữa chừng nước mất khó an
Cũng Lễ ấy kẻ vui người hận
Ba chín năm,ngăn cách vẫn ràng ràng

Ừ có mưa!Ai mát và ai…dấu?
Nước của Trời phủ lấy nước của người
Rơi từ mắt,từ mênh mông đến đậu
Giọt lịm ngùi chan tâm sự đầy vơi

Đứng bên lề nhìn rong rêu thời thế
Còn phân chi trong đục mớ tro tàn
Cao giọng mấy xem bằng ba hồi kệ
Tụng kiếp người về xương trắng từng mang

NK