Thứ Bảy, 6 tháng 12, 2014

NÓI MẤY CHO VỪA

Trong vũng lầy Em-Mùa chăn chiếu
Ấm ức trần gian đã quên tên
Cuộc chiến hai mình không còn hiểu
Em thắng-ta thua:hiện rành rành!

Bạn nhậu vắng rồi,thôi nhộn nhịp
Lân la chợt nhớ nẻo cô đơn
Có hôm quên khuấy đường cả kiếp
Ngỡ vẫn chôn chân giữa quán buồn

Café em nhé mùi của nhớ!
Và của tương tư cả thời nào
Em dệt miệt mài gương đã vỡ
Chỉ còn buồn rớt xuống hai vai

Café Em nhé ta của gió!
Đuổi bắt Xuân thì mấy mươi năm
Biết quen vốn tưởng yêu từ độ
Mà chăn với chiếu vẫn âm thầm

Café Em nhé trang lòng giở!
Đọc thấy trong nhau đủ vạn ngày
Suốt cả đoạn đời toàn ở trọ
Không phải chúng mình:lại trắng tay!

Nếu chúng mình không gặp lại nhau
Hương yêu không có đứa gục đầu
Thì thà chết giữa vùng biệt xứ
Còn hơn về tìm thấy em đâu!

Trong vũng lầy Em-Ta sẽ ta!
Cam tâm tình nguyện phận luôn là
Bề tôi trung liệt từng hơi thở
Cho dẫu muôn nghìn năm nữa qua

NK

XIN HỨA TỪ NAY

Từng nỗi buồn ru về bên góc nhỏ
Gót giang hồ đã phủi sạch hay chưa?
Bụi thời gian nào gội hết nắng mưa
Mưa với nắng đem trả người bạc hạnh

Chút lãng đãng còn nặng lòng canh cánh
Tra gạn gì khi có lúc lỡ chênh chao
Nhuốm sân si thưở chưa thuộc về nhau
Màu đặc quánh phút diễm tình không nắm giữ

Đong mấy yêu thương trên hành trang lữ thứ
Đường cuối hẹn hò
Dồn hết cả đền ai
Cởi nhẹ hồng trần gánh nặng hai vai
Tung tăng gót mạch ân tình lai láng

Kể từ nay chối từ mầm dấy loạn
Đợi quy hàng sợi buộc mối tơ duyên
Bớt hẳn tật nguyền ngổ ngáo gàn điên
Ru thăm thẳm chuổi ngút dài quá khứ

Để làn tóc gối bờ vai tình tự
Để lưng êm mùi hương tỏa kiêu sa
Để mắt môi không còn nỗi mù lòa
Trong chờ đợi tiếng con tim khao khát

Em!Hởi Em!
Ta dại khờ ngây ngất
Gọi tình đầu bằng tình cuối tìm nhau
Mai này đây dù có phải đớn đau
Vẫn định nghĩa
Tình em
Thiên Thu chọn

NK

Thứ Sáu, 5 tháng 12, 2014

CÔNG THỨC HAY GHÊ

Bàn về con số 9
Có ai thích nhân nhiều?
Ăn gian còn muốn tính
Hạ tuổi mình nhiêu nhiêu

Hàng chục quy thành tuần
Đơn vị tính số lượt
Buồn xo lần mình được!
Có cảm giác mất phần!

Yêu nhiều tăng tuổi thọ
Giảm chuyện huyết áp cao
Làm tan đi bụng mỡ
Hay biết đến chừng nào!

Yêu nhiều ngăn xì tres
Chận nhức mỏi đau lung
Rõ ràng chưa kể hết
Lợi ích quá chừng chừng

Hay hay phải tăng chứ!
Lợi lợi phải làm nhiều
Em và ta cùng thử
Thử số lần…cần yêu!

Lý này nghe đã ngứa
Mở cờ trong bụng ta
Em đừng mong thất hứa
Thực thi nghiêm túc nha!
NK

HƯ QUÁ

Em là nàng Ểnh Ương hay đòi
Bắt mưa về đang dạo nắng nôi
Thích được rong chơi dầm giọt vắn
Giọt dài em đổ ghét về tôi!

Chỉ một cánh hoa rơi trên phố
Hay vài chiếc lá lượn hè khuya
Đủ vay em mất vầng Trăng nhỏ
Cầm hẳn môi thơm lệ đầm đìa

Ngày bé hay hờn hay dẫu môi
Lớn lên còn phụng phịu đây rồi
Mắt liếc sập nửa Trời ghen hận
Miệng lườm tan hết mộng mồ côi!

Ba bữa càm ràm vai nho nhỏ
Dăm hôm bối rối cánh tay thon
Yêu chỏng chơ đời,ta sợ tố
Hư chừa nhịp đếm vẫn thừa son

Xuân em về lại đừng đi nhé!
Năm mươi đừng thích lội mưa dầm
Đừng đạp đau lòng ta khóc kể
Đừng xa tay xiết ấm cố nhân

NK

Thứ Năm, 4 tháng 12, 2014

NHÌN VỀ QUÁ KHỨ ĐAU TỪNG KHÚC

Người đã vì ta khơi chuyện cũ
Chuyện buồn hơn lối đã từng đi
Say chưa quên nhớ-yêu còn giữ
Những vết đâm tim đã hằn gì!

Người biết ta buồn vẫn xoáy sâu
Quãng đời lang bạc khắp giang đầu
Hỏi ta sao để hồn ở trọ
Mà trống nơi ai mấy nhịp cầu

Người có biết rằng ta cũng ghen!?
Khi nghe lấp lững chuyện xa gần
Rằng ai đó hứa-Ai làm thế
Ta suýt vỡ tung cả tim mình

Trách gì những chuyện trót xa xưa
Trách bao năm tháng nữa cho vừa
Thử ngậm giùm ta vài trái đắng
Hẳn nghe nhức nhối-cạn lòng chưa?

Rời nhau mấy chốc đã buồn tênh
Mong tối nhanh nhanh được kiếm tìm
Hơi quen,vóc nhớ ta từng được
Phải bấy nhiêu cho đủ dỗ dành!?
NK

ĐAU TỪ DẠO ẤY

Có tiếng mưa trên cánh lá buồn
Buổi chiều khép nép ngừng run rẩy
Giọt nước len cánh dù nhún nhảy
Em,
Giữa hai dòng chữ chợt u trầm
Có mùa vui nào chưa gợn những đục trong?
Dõi dấu tích hành trình chân phiêu lãng
Chợt cúi xuống
Nợ vương rồi có đáng?
Mấy lần đau mà cứ tưởng mấy lần vui!
Giấc mơ nào lẳng lặng thả trôi xuôi
Ngang bến cũ
Người trăm năm cũng cũ…
Ủ Xuân sắc
Kết hương tình
Một nụ
Rã rời nhau
Sao mặn đắng
Vị tương phùng
Vết thương là mắt lệ ướt mông lung
Không thấy dấu chính ta hằn đâu đó…

Trỏ chiếc lá,em ví hồn mấy độ
Chạm giọt yêu cũng chỉ nẫy thân oằn
Giật mình rồi đôi chốn lại cách ngăn
Giống tiếng sét hình như chưa từng tồn tại…
Làm ơn đi!Đừng trách hờn nhau mãi!
Cánh lá buồn đang run rẩy kìa em
Đành đoạn chi mà không thể chờ thêm
Đã vội nói lời chia lìa ly biệt…
Em bây giờ
Hớ hênh lòng đoan quyết?
Ta đã từng
Lặn ngụp chén ly bôi
Khóc thời gian sắp chuốc cạn hồn rồi
Không thể nhịn mang em về chốn đó
Nơi có thể biến mình là lá cỏ
Ấp yêu gì cũng dâng tặng về nhau

NK

Thứ Tư, 3 tháng 12, 2014

CÓ MỘT NGÀY NHƯ THẾ

Có một ngày niềm vui nhân đôi!
Bên tình kia mê đắm say vùi
Ta đã thành đôi chim liền cánh
Từ hôm mai kề cận tung Trời

Ngọn nến nào lấp lánh ánh sao
Soi sáng bên đôi mộng má đào
Em thiên thần Trời đem ban tặng
Ta ngỡ ngàn như giấc chiêm bao

Suốt cuộc đời sẽ chỉ yêu em!
Uống bờ môi, ôm lấy vai mềm
Đợi đêm về dìu nhau lên đỉnh
Chuyện mây mưa ghi tạc mọi miền

Ấp vào lòng đến chảy tan ra
Hư cho yêu ngầy ngụa là quà
Trở về thời đôi mươi trai tráng
Em hỏi thầm “mau chết không ha?”

Khắp nẻo đường ghi dấu chân quen
Vòng xe nhanh như thể bù đền
Nợ cả đời nào ai ghi hết
Em đòi hoài đến độ chóng quên

Khúc nhạc buồn len lén âm vang
Ngôn từ đâu đã dệt cung đàn
Hai đứa trẻ nô đùa tranh lấy
Là ý anh hay ý của nàng!

Nhớ từng lời trong khúc u mê
Xúi nhau nghe rên xiết tiếng về
Còn yêu hết những lần nước tiếp
Còn đếm dài bao nhịp phu thê

Đã dặn lòng chăm chỉ sớm trưa
Bên người thương thương mấy cho vừa
Mùi mê tỉnh,trầm trầm tiếng ngáy
Kề cận đây chẳng thấy thiếu thừa!

Vì cuộc đời phó thác cho nhau
Đừng dối gian hay đổi thay màu
Lời thệ hứa của ngày xưa đó
Đến bây giờ càng dệt thâm sâu!

Em của lòng nuôi nấng tim ta
Xin từ nay mãi mãi giao hòa
Hạnh phúc nào đem ban nhau đó
Giữ bền lâu đừng để phai nhòa

NK

Thứ Ba, 2 tháng 12, 2014

NHỚ NHA EM

Ôi ta!
Còn những bộn bề
Người còn
Đau đáu hẹn thề cũ xưa
Vì Trời không thể mãi mưa
Vì ta
Ngây dại
Như chưa tỏ lòng
Mấy mùa duyên nợ lầm không?
Mua Trăng
Bán Gió
Quay cuồng xót xa
Miền quên
Em gửi la đà
Ta tìm chứng tích
Vỡ òa hờn ghen
Môi xưa
Tan giọt ước nguyền
Rỉ đôi dòng lệ
Muộn phiền chờ nhau
Về chôn thân
Với ao bèo
Sao còn sóng dữ lần theo dìm mình!
Vái Trời đến được u minh
Hỏi xem oán hận tội tình cớ chi!
Vừa dâng trọn vẹn yêu vì
Đã đem trách cứ lỗi nghì ra so
Yêu em
Ta mãi tôn thờ
Em đừng xua đuổi nghi ngờ đau ta

NK