NHỚ PHỐ SAIGON
Phố ơi
ta nhớ mi nhiều lắm!
Lâu rồi
không cùng tắm hoàng hôn
Kia mưa
ký ức xoa chầm chậm
Này nắng
tương lai rọi rát hồn
Nhớ đêm
u uẩn,nhớ đường trơn
Nhớ gió
vờn lưng rét lạnh buồn
Nhớ cà
phê vẳng lời ma mị
Nhớ mi
cong khép-Nhớ Sài Gòn!
Nhớ tầng
cư xá loang rêu phủ
Nhớ góc
hè quen thở mùi đau
Nhớ Trời
kỷ niệm thời trú ngụ
Nhớ mảng
tình si chớm bạc màu
Nhớ lắm
từng Thu tắm mưa nguồn
Nhớ qua
sông rộng lối cô đơn
Nhớ bóng
một mình soi gác nhỏ
Nhớ ta
ôm mãi chút dỗi hờn
Hiền
Vương nắng ngập bày áo trắng
Tân Định
se sua lúc lên đèn
Duy Tân
e ấp che tình nghẹn
Tháp Rùa
quẩy mát gót bao năm
Công Lý
xuôi dài những hàng me
Tự Do cổ
kính trọn một bề
Lê Lợi
phồn hoa cùng Khai Trí…
Mình về
ta sẽ kể mình nghe
Trường
Luật chờ người từ trăm năm
Trưng
Vương ngạo nghễ đứng lặng thầm
Gia Long
còn lắm cây si đợi
Mà đã
lâu rồi-Ai cố nhân!
Thị Nghè
đâu còn nữa Nhà Làng
Giấc mộng
chung đời nay dở dang
Gia Định
Tả Quân dường như khóc
Mắt buồn
tuyệt vọng chữ giang san
………………………………………
Ôi nhớ!Cả
đời quanh quẩn đau
Thương chi
kiếp mỏng phận ao bèo
Rồi sau
cũng đến ngàn thu vậy
Ai sẽ vì
ai lạy nguyện cầu!
NK