Chủ Nhật, 29 tháng 7, 2018

DỐI!

Luận hồng trần!Luận hồng trần!
Khác chi mắc giữa cuộc nợ nần!
Rối rắm nhân tình đêm canh cánh
Trăm năm đè ngộp một tấm thân!

Tiệc hồng trần!Tiệc hồng trần!
Hờ hững rong chơi ghé một lần
Dư vị đắng lòng mang cả kiếp
Có hòng quay lại?Hẳn là không!

Nợ hồng trần!Nợ hồng trần!
Vướng chút thôi đã sợ tuột quần
Trả mãi còn hoang mang kinh hãi
Thề chẳng màng dù đứng xa trông!

Bụi hồng trần!Bụi hồng trần!
Thương thay hương lửa lắm giả chân!
Nặng cõi làm người-đau mây gió
Hư vô nào đón phỉ lòng chăng?

Lụy hồng trần!Lụy hồng trần!
Ta về ru lại mảnh tàn Trăng
Tóc em mùa nỗi dòng du trú
Lộ vệt an yên dạ đủ mừng

NK

CÓ THẾ KHÔNG?

Niềm ao ước của em không phải là anh?
Nên kim đồng hồ cứ quay hoài không ngơi nghỉ
Thời gian vụt nhanh cố tình đem phung phí
Sống chậm bằng cách nào?
Thương lắm có được đâu!?

Dỗ dành chi lời đường mật thâm sâu!
Còn khoảng cách hời hợt chưa xoá được
Lỡ phụ nhau từ hoang mang kiếp trước
Kiếp này đau cắn rứt những hẹn thề

Một vòng tay ôm sâu trũng gót đường mê
Tiếng lòng lặp mãi
Con tim khắc khoải
Ừ thì xin
Tình ngủ quên nở lại
Em bây giờ
Còn luyến nhớ ta không!?

Mai cuối mùa hồi sinh qua gió bão dập dồn
Lóng ngóng gọi lãng tử già thừa huyết lệ
Đã là yêu sá gì cơn dâu bễ
Đã hẹn thề đâu tiếc nuối xuân xanh!

Nếu niềm ước ao của em
Không phải là anh
Thà cúi mặt,đóng cửa lòng,đừng ray rứt
Mưa bão tháng này
cuồng quay không dứt
Cắt cơn đủ làm ngập úng hồn nhau

NK