VÊ LẠI THÁNG MƯỜI
Tháng Mười này Thành Phố lắm mưa bay
Chiều vẫn ngát như lòng mình nẫu xuống
Con Chiền Chiện ngóng nắng hoài có muộn?
Muộn hay là không bao giờ đến với chiều?
Vò đến đau nhầy tơi tả một chữ yêu
Khi hấp hối chưa bình yên buông bỏ
Hoa vàng rũ từ xa người mấy độ
Đường hun hút sâu vạn dặm nẻo tìm về
Ta bày ra nguyên vẹn những cơn mê
Lúc son trẻ cho đến ngày đầu bạc
Em lãng tránh hay cố tình thất lạc?
Giữa con tim từ bản ngã hao gầy
Nghe muôn trùng đời lang bạc bủa vây!
Tháng Mười guợng gạo vẫy chào-
Cố nhân xin yên nghỉ!
NK