PHẦN SỐ
Mây trời phiêu
lãng:gió thổi đi!
Sống ngót trăm năm
để được gì?
Mỗi một ngày
qua-lòng cô lại
Hoang phí đời nhau
bởi bộn bề!?
Còn có gì hay ở
nhân gian!?
Mong đi tìm mãi-ước
cho gần
Mười năm sót lại hồn
chưa phỉ
Gói trả thiên thu nắm
xương tàn
Chắc mới… ngày mai
những u sầu?
Chắc đông… cớ sự nặng
lòng nhau?
Chắc buồn…dăm bữa
giây hờ hững
Chắc dối…lời quen đến
bạc đầu
Giang hồ ta lại
quay về nẻo
Từng bánh xe lăn
trãi bụi đường
Phải chăng tự ví
cành hoa héo?
Cũng vẫn ngang tàng
giữa tang thương!!!
NK