Thiếu nước mắm
Thơ mặn mà sao được!
Thời ăn kiêng muối cũng cấm đường luôn!
Suy gẩm xa tẩn mẩn chuyện đời thường
Đâm vĩ đại khi bộ đồ lòng trục trặc
Hội thi thơ cũng nên xem mà học
Thơ kém hay đổ nước mắm vào ngay
Cố gắng lên dù mùi vị tràn đầy
Cần chịu đựng
để cho thơ nồng tỏa
Đừng chơi kiểu lấy thơ người làm giả
Thành của mình nhưng dấu vết còn nguyên
Đáng chi đâu!
Vài dòng kẻ huyên thuyên
Người độ lượng không cần đem chấp nhặt
Nhưng người mượn vẫn đáy lòng mất mặt
Dấu làm sao và diễn giải làm sao!?
Tự trong tâm không cần đánh cũng đau
Há gì cớ
Chính mình làm mình khổ
Ôi tài sản!
Khắp nơi nơi đều có
Việc gì ngu vơ lấy của người ta
Để đến khi dấu vết bị xét tra
Lại hối hận
Khi ráp vần không tưới mắm
Thôi đừng cãi
Nỗi đau này cố gặm
NK