Xuôi Nam ngược Bắc
Bò trên đê ngoằn ngoèo như rắn
Đường lượn lờ giống hẳn con người
Há sao lại trách ông trời
Tham gian là thứ nực cười giăng giăng
Đầy nhân thế người ăn người nhịn
Tranh từng hơi tật bịnh cam lòng
Rộn ràng cá mập lòng tong
Tung tăng cắn xé giữa vòng tử sinh
Ai ngẩm lại tự mình canh cải!?
Sướng đời cha kệ hại đời con
Nhân quả chẳng thấy vuông tròn
Thiêu thân bất chấp mất còn lương tri
Ai cũng rõ
Sá gì soi rọi
Đời là cơn mòn mỏi nhục vinh
Vỗ tay rót chút bực mình
Chờ cho rau Diếp làm đình sẽ vui
NK
